HỮU PHỈ - Trang 1723

– Đúng vậy, vào thời điểm đó, chẳng phải bọn Bắc Đẩu Thẩm Thiên

Khu lần lượt bao vây Hoắc gia bảo, thành Hoa Dung, thiêu chết Hoắc lão
bảo chủ, lại một mạch truy sát con côi của Ngô tướng quân sao? Vậy lúc
đó, họ tiện tay trộm mộ, bất kể là tìm gì, dù sao nghe cũng hợp tình hợp lý,
đúng không?

Tạ Doãn cười ý tứ sâu xa:

– Tiếc rằng con chỉ là một thư sinh “tay trói gà không chặt”, muốn bảo

vệ thể diện người chết cũng lực bất tòng tâm. Bọn người đó xới tung một
trận, con không biết họ có tìm được đồ họ muốn hay không, dù sao cuối
cùng họ kéo thi thể về cơ bản chỉ còn lại xương trắng ra, quất roi đánh cho
hả giận.

Đồng Minh đại sư tâm tính hiền lành, nghe lời ấy, liên tục niệm Phật

hiệu.

– Làm cho hài cốt loạn tùng phèo, sau đó thủ lĩnh nọ lấy từ trong ngực

ra một lá cờ lệnh Bắc Đẩu, dùng đá đè lại, đặt cạnh thi thể.

Tạ Doãn nói:

– Giống như chỉ sợ người ta không biết Thẩm Thiên Khu tự tiện xông

vào biên cảnh Nam Bắc, đào mộ người khác, sỉ nhục thi thể vậy.

Đồng Minh đại sư nghe ra nghĩa bóng của hắn, há hốc mồm:

– Chuyện này…

– Nếu lúc đó chỉ có một mình con ở đó thì đã không có những chuyện

về sau.

Tạ Doãn tự giễu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.