HỮU PHỈ - Trang 255

suối nhỏ cách đó không xa, cân nhắc xem có nên bắt chước Ngô Sở Sở đi
rửa mặt không, nhưng nàng lại lười đứng dậy.

Cân nhắc một hồi, lòng yêu thích cái đẹp của nàng bị chữ “lười” đè

bẹp dí, thầm nghĩ: “Mặt đen thì mặt đen”.

Thế là nàng cứ thế bỏ qua, vô tư cúi đầu ăn thức ăn.

Tạ Doãn cảm giác Trương Thần Phi bên cạnh nghiến răng sắp nghiến

rớt quai hàm, để đề phòng lát nữa bị ăn tát, hắn bèn quay đầu trò chuyện
cùng Trương Thần Phi.

Hắn có chút năng lực gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng

quỷ, tuy miệng đầy ngựa chạy (2) nhưng không phải chạy bậy mà chạy rất
có trật tự, bởi vậy không khiến người khác ghét, ngược lại còn khiến người
ta cảm thấy vô cùng thân thiết dễ gần, chỉ dăm ba câu hắn đã làm tiêu tan
cơn giận của Trương Thần Phi, bắt đầu xưng huynh gọi đệ với đám người
48 trại.

(2) Ý nói ăn nói huyên thuyên, tào lao ba láp ba xàm.

- Đa tạ.

Tạ Doãn nhận lấy một con chim nhỏ đã nướng chín, ngửi ngửi rồi than

thở:

- Ta đã mấy ngày chưa được ăn no, haiz, kiếm sống không dễ mà, cố

chủ kia của ta đi đời nhà ma rồi, tiền còn lại e là không lấy được... tội
nghiệp thanh kiếm tốt của ta, không biết bị ai nhặt nữa, tuyệt đối phải là
người biết hàng đấy, đừng vứt vào bãi tha ma.

Trương Thần Phi nghe được hắn nói có hàm ý, hơi run run hỏi:

- Sao thế, Tạ huynh cảm thấy Hoắc gia bảo sợ là có bất trắc?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.