HỮU PHỈ - Trang 256

Lão đạo sĩ Xung Tiêu Tử ở bên cạnh hơ lửa hơi nheo mắt, ngẩng đầu

lên.

Tạ Doãn bị hơi nóng thức ăn hun đến híp mắt, chậm rãi nói:

- Bắc Đẩu khí thế hung hăng, gặp người là diệt khẩu, họ muốn giết

Chu Tước chúa đương nhiên không phải vì trừ ma vệ đạo, nơi này trừ Hoắc
gia bảo, đại khái cũng không có gì có thể khiến Tham Lang đích thân đi
một chuyến.

Bên cạnh lại có một hán tử nói:

- Mấy năm nay Hoắc gia một mình tung hoành ở khu vực Động Đình,

nói một là một, quả thực bá đạo, nhưng một đám người yếu thế không nơi
nương tựa tụ lại với nhau cầu mong tự vệ cũng không có gì đáng trách,
Hoắc Liên Đào còn chưa có động tác gì mà Bắc đế lại nhịn không được
trước, hay cho một “chân mệnh thiên tử” thuận ta thì sống, nghịch ta thì
chết, không sợ có ngày quan ép dân phản sao?

Tạ Doãn cười nói:

- Lời này của huynh đệ sai rồi, các đại môn phái và hiệp khách vân du

trước giờ vừa không chịu phục tùng quan phủ quản giáo, vừa không chịu
cúi đầu nộp thuế, còn hở tí là ra tay đánh nhau, trừng mắt giết người, tính là
“dân” gì?

Chu Phỉ im lặng không lên tiếng ở bên cạnh nghe, chỉ cảm thấy những

người những việc này cực kỳ loạn, mỗi người hình như đều có lý lẽ, có lý
lẽ nhưng không có quy củ, càng không nói tới đạo nghĩa, ngươi giết qua, ta
giết lại.

Bắc triều cho rằng mình đang tiêu diệt thổ phỉ, Nam triều cho rằng

mình là chính thống, đám người Hoắc gia bảo cho rằng mình là hiệp khách
chân chính phản kháng chính quyền bạo ngược.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.