HỮU PHỈ - Trang 29

- Buông tay!

Nàng giơ tay đẩy, vô thức dùng chút sức, tuy hai người chỉ chênh nhau

hai tuổi nhưng đang là tuổi lớn, Chu Phỉ hầu như cao hơn biểu muội quá
nửa cái đầu, thường ngày Lý Nghiên lại luyện võ lơ tơ mơ, bị nàng đẩy ngã
dập mông ngồi dưới đất.

Lý Nghiên không tin nổi ngồi trên đất một hồi mới gào lên khóc.

Tiếng gào khóc này thành công quấy nhiễu bầu không khí giương

cung bạt kiếm giữa hai người, Lý Thịnh chậm rãi thu lại kiếm trong tay, cau
mày, Chu Phỉ hơi luống cuống đứng bên cạnh một lát, hai người họ nhìn
nhau rồi đồng thời chướng mắt dời ánh nhìn đi chỗ khác.

Sau đó Chu Phỉ thở dài, khom người duỗi một tay về phía Lý Nghiên.

- Tỷ không cố ý đẩy muội.

Chu Phỉ hơi dừng lại rồi chán nản nói:

- Chuyện đó… gì nhỉ, tỷ không đúng, được chưa? Nào, đứng dậy.

Lý Nghiên đưa tay lau nước mắt, nước mắt nước mũi dính đầy vào tay

ướt chèm bẹp nắm lấy tay Chu Phỉ, dính lên đó.

Gân xanh trên trán Chu Phỉ nhảy lên hai cái, suýt vung muội ấy ra thì

nghe Lý Nghiên thút thít nói:

- Muội sợ đại cô cô đánh tỷ nên cố ý đi tìm cô phụ tới… tỷ, tỷ vậy mà

đẩy muội! Tỷ không biết lòng người tốt!

Chu Phỉ bị Lý Nghiên dùng “vũ khí bí mật” trét đầy lòng bàn tay thì

sát tâm muốn xiên Lý Thịnh thành xiên thịt người đã chết chìm trong đống
nước mũi, nàng dứt khoát ngồi xổm một bên, buồn bực ngán ngẩm nghe Lý
Nghiên thút thít lên án chính mình, đồng thời phân tán chút tâm tư cho rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.