HỮU PHỈ - Trang 326

- Chờ việc này qua đi, mấy kẻ tai họa đó đi rồi, chúng ta sẽ phái người

ra ngoại thành liệm cho những bằng hữu ấy.

Tạ Doãn không quay đầu lại, nói:

- Sớm bị thú hoang tha đi mất rồi, không cần đâu, đa tạ.

Bạch tiên sinh nhiều năm nay đã nhìn quen sinh tử hợp tan, nghĩa khí

không còn, cùng lắm là sau khi chuyện xảy ra thì thổn thức dăm câu, nhiều
ngày trôi qua, nếu không còn ai nhắc tới cũng sẽ không để trong lòng.

Chúng sinh đều sẽ chết, hoặc hôm nay, hoặc ngày mai, hôm nay khóc

rống trên mộ phần người khác, chưa biết chừng ngày mai chính mình ngay
cả mộ cũng không có, đây đều là chuyện bình thường… nhưng nghe Tạ
Doãn nói câu nói ấy, không biết tại sao, ông đột nhiên quay đầu nhìn chỗ
đoàn người đang dần tản ra, thấy quan binh và ngỗ tác bắt đầu ra tay thu
dọn tàn cuộc, liền vô cớ hiện ra một nỗi thê lương không thốt thành lời.

Mạng người, rẻ hơn kê, hơn gạo, hơn vải vóc, hơn ngựa xe.

Chỉ đắt hơn tình nghĩa một chút, cũng xem như đáng mừng.

Chu Phỉ không biết ở trong mắt hai phe địch ta, nàng đã thành một

nhân vật “cáo già xảo quyệt”.

Nàng có thể trong một đêm bị ép ra tâm nhãn nhưng không thể ngủ

một giấc là thất khiếu (1) đều thông. Khi nghe rõ Cừu Thiên Cơ muốn làm
gì, sợi dây trong đầu nàng tức thì đứt đoạn, không nghĩ được gì cả, chỉ
muốn kéo Cừu Thiên Cơ qua cắn xé từng ngụm từng ngụm, lúc đó nàng
không đếm xỉa gì hết, chỉ muốn lao ra ngoài hành hung.

(1) Thất khiếu: gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.