HỮU PHỈ - Trang 344

- Mãi đến khi có lần uống rượu, ta tình cờ nghe một bằng hữu đi xa

nhắc tới, nói rằng hắn ở phương bắc có gặp một nữ tử, ngỡ là ta, tiến lên
chào hỏi mới biết nhận nhầm, nghe nói mặt mũi người kia rất giống ta, chỉ
là thần sắc khí chất thì rất khác.

Đoàn Cửu Nương ban nãy điên dữ dội, Ngô Sở Sở và Chu Phỉ đã từ

bỏ việc giao lưu trao đổi với bà, nào ngờ bây giờ bà lại bình thường, lúc
nhắc tới người tỷ tỷ ruột, bà ăn nói rõ ràng, lời nói mạch lạc, vẻ mặt thậm
chí còn nghiêm túc. Chu Phỉ cảm thấy mạch máu trên người mình đã hơi
thông được một chút thì biết vừa nãy Đoàn Cửu Nương cũng không dùng
bao nhiêu sức lực, thế là nàng vừa chú ý nghe bà nói chuyện vừa âm thầm
vận công.

- Ta nghe liền biết có lẽ hắn đã gặp tỷ tỷ bặt vô âm tín suốt hai mươi

năm của ta, vội hỏi hắn rõ ràng là đã gặp người kia ở đâu lúc nào, vì đã qua
rất lâu nên hắn cũng chỉ có thể nói đại khái, ta đành đi một mạch lên
phương bắc, nghe ngóng khắp nơi, nào ngờ gặp phải con chó họ Tào thả ra
hại người, tự hắn trong lòng có quỷ, thấy ai cũng nghi ngờ là người ta tới
chống đối hắn, ta lại không biết trời cao đất rộng, suốt đường bị con chó dữ
đó đuổi theo rất chật vật…

- Không ngờ lại gặp được huynh ấy.

Đoàn Cửu Nương nói tới đây, thần sắc ban nãy còn bình thường lại bắt

đầu ngơ ngẩn.

Ngô Sở Sở bưng bát lên theo bản năng, giống như để một lá chắn

trước mặt, một tay Chu Phỉ vừa có được tri giác, buông thõng một bên
không dám động đậy. Gian phòng nhỏ mờ mờ yên tĩnh hồi lâu, bà vú già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.