HỮU PHỈ - Trang 374

- Tạm thời?

Đoàn Cửu Nương gật đầu:

- Không sai, chỉ là tạm thời, đợi ngươi tu dưỡng hai ngày là ta có thể

ra tay phế nội lực trên người ngươi, yên tâm, sẽ không tổn hại tới kinh
mạch của ngươi, sau đó ngươi có thể thuận lợi đầu nhập vào môn hạ của ta.

Chu Phỉ nghe xong vụ ép mua ép bán này, trong lòng cuồn cuộn, thở

gấp mấy hơi, cảm giác như cơn đau lột da róc xương ấy sắp quay trở lại,
bình sinh nàng chưa từng sợ hãi điều gì nhưng lúc này lại không kiềm được
co rúm, chỉ sợ cơn đau khắc cốt ghi tâm ấy tái diễn. Nhưng cơn đau ấy
không phát tác mà nhanh chóng bị thứ gì đó cắt ngang, chỉ còn lại sự khó
chịu âm ỉ không ngừng.

Tối hôm trước Chu Phỉ còn cảm thấy bà đáng thương cũng có chút

đáng yêu nhưng bây giờ thì hận không thể băm vằm trăm mảnh cây gậy
khuấy phân Đoàn Cửu Nương này.

Đáng tiếc bây giờ ước chừng nàng chỉ còn sức để gọt táo, bèn lạnh

lùng nói:

- Ta nói muốn đầu nhập vào môn hạ của bà hồi nào?

Chuyện này không quá giống với suy nghĩ của Đoàn Cửu Nương, bà

điên ấy hơi nghi hoặc nói:

- Khô Vinh thủ ta độc bộ thiên hạ, đầu nhập vào môn hạ ta có gì không

tốt? Hơn nữa bây giờ ngươi thế này, nếu không phá cũ lập mới thì không
sống nổi đâu.

Nhưng Chu Phỉ là người cứng rắn không biết mềm dẻo, đâu phải là

người biết co biết duỗi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.