HỮU PHỈ - Trang 511

Chu Phỉ vừa thấy người này thì lệ khí trào dâng, âm trầm nói:

- Ngươi có thể thử xem, nàng ấy mà thiếu mất một sợi tóc nào thì ta

thái lát ngươi.

Tiểu bạch kiểm như cười như không nhìn nàng, nghiêng đầu khẽ ngửi

trên tóc Ngô Sở Sở, bình phẩm:

- Ta cảm thấy cô nương này đẹp hơn ngươi, nữ tử phải yêu kiều mềm

mại mới tốt, cả ngày đánh đánh giết giết coi chừng mặt có nếp nhăn đấy...
ồ, cũng đúng, ta quên mất, thông thường các ngươi đều không sống tới tuổi
mặt có nếp nhăn đâu.

Chu Phỉ động sát tâm, tập trung tinh thần vào chuôi đao trên tay, tạm

thời dẹp sự nhanh mồm nhanh miệng của mình, im lặng nhìn chằm chằm
tiểu bạch kiểm.

Hắn ta chớp chớp mắt với nàng, lại cười nói:

- Vả lại, lẽ nào trông ta giống kẻ sợ chết sao?

Lúc này, Tạ Doãn im lặng hồi lâu chợt kêu lên:

- A Bái.

Tiểu bạch kiểm nghe tên mình thì ánh mắt hơi dao động.

- Đường đột rồi, ta nghe Kỷ đại hiệp gọi các hạ như vậy.

Tạ Doãn cười nho nhã lịch thiệp với hắn ta, sau đó mở miệng nói một

câu kỳ lạ:

- Chắc hẳn tên các hạ là chữ này, vậy xin hỏi có phải các hạ họ ‘Ân’

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.