HỮU PHỈ - Trang 531

Chỉ có Chu Phỉ sợ hãi phát hiện suy nghĩ ban nãy trong lòng mình lại

y hệt tên tiểu bạch kiểm này, bèn vội lấy người khác làm gương, im lặng
cúi đầu tự kiểm điểm.

Kỷ Vân Trầm không tức giận, thản nhiên nói:

- Không sai, ta không phải đối thủ của Ân tiền bối… ta không phải là

đối thủ của ông há chỉ về mặt võ công?

Tạ Doãn bưng bát rượu gạo đã hâm nóng xoay qua xoay lại ủ ấm tay,

chậm rãi nói:

- Kỷ đại hiệp, lời nói như bọt khí, có những lời thẳng như thuốc tốt,

cũng có những lời như thuốc độc, làm loạn hồn phách, ra khỏi miệng, vào
tai huynh, hễ huynh để nó trong lòng thì vô hình trung đã bị người ta thao
túng. Lòng người hiểm ác như thâm cốc cửu u, người khác tâm cơ ngàn
tầng mà huynh thành tâm thẳng thắn, khi đó tuổi huynh còn trẻ, nhất thời
kích động bị lừa, vốn không cần quá tự trách.

Kỷ Vân Trầm im lặng chắp tay với hắn tỏ lòng biết ơn.

Nhưng Ân Bái nhảy dựng lên mắng to:

- Ngươi thì biết cái gì? Ngươi biết cả nhà bị diệt là cảm giác gì sao?

Chu Phỉ chợt nhớ tới lai lịch của “Đoan vương” mà Ngô Sở Sở nói với

nàng, lập tức vô thức nhìn về phía Tạ Doãn.

Vẻ mặt Tạ Doãn vẫn yên tĩnh tốt tính như cũ, ngay cả ánh mắt cũng

chưa từng dao động, thậm chí còn có chút cười nhân nhượng, vô cùng nhã
nhặn nói với Ân Bái:

- Ân thiếu hiệp, oan có đầu nợ có chủ, ngươi đòi nợ sai người, dù

người khác có thấy ngươi đáng thương nên không trách tội ngươi nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.