HỮU PHỈ - Trang 602

- Xấu hổ.

Tạ Doãn nửa chua nửa cay nói:

- Sở trường của vãn bối chỉ có một, là làm thế nào chạy mất dạng mà

thôi.

Kỷ Vân Trầm không so đo với hắn, hít sâu một hơi, ấn đường hơi run

run, không biết qua bao lâu mới thở ra, yếu ớt nói:

- Tạ công tử, một lưỡi là đao, hai lưỡi là kiếm, đao… chính là “gan

của trăm binh”, vì lưỡi nghiêng vĩnh viễn tiến về phía trước.

Tạ Doãn lạnh lùng nói:

- Không sai. Miễn là không phải tự cắt cổ mình.

Kỷ Vân Trầm hiểu, nói:

- Không có lớp tinh thần này, bất kể Phá Tuyết hay Đoạn Thủy Triền

Ti đều là vật sắt thép tầm thường, ta chính là vết xe đổ. Phá Tuyết Đao có
khí thế xẻ núi lay biển cắt ngang thiên hà, bây giờ người đáng chém gần
trong gang tấc, sát tâm của cô ấy đã trỗi dậy, lúc này ép cô ấy rút lui thì cả
đời cô ấy cũng sẽ nhớ tới sự bất lực và nhát gan này, dù có thể sống đến 70
80 tuổi đi nữa, thành tựu về đao pháp chỉ có thể dừng ở đây thôi.

Chu Phỉ chợt nhấc kiếm trong tay, hơi suy nghĩ rồi đưa ra quyết định,

ngắt lời Tạ Doãn:

- Không cần nói nữa, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết đâu.

Tạ Doãn nghe lời này mà không mảy may mừng rỡ, ngược lại nhìn

nàng chằm chằm, nói:

- Nếu ta sợ chết thì đã cách xa cô từ lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.