HỮU PHỈ - Trang 601

Chu Phỉ ban đầu còn gật đầu theo nhưng sau đó càng nghe càng thấy

sai sai, nghi ngờ Tạ Doãn chỉ gà mắng chó.

Tạ Doãn lại nói:

- Ta cho rằng một người khó khăn nhất chưa hẳn là phải có tài kinh

thiên động địa mà đầu tiên phải biết phân nặng nhẹ, lúc nào nên quyết chí
tiến lên, lúc nào nên thấy chết không sờn, lúc nào nên cẩn thận dè dặt, lúc
nào phải tạm thời tránh đi, trong lòng phải nắm chắc. Lúc cần dũng cảm thì
do dự, lúc cần lùi bước thì điên cuồng, không biết là đạo lý lỗi thời của
quân tử nhà nào thế?

Chu Phỉ:

- …

Họ Tạ kia chính xác là đang chỉ gà mắng chó!

Nhưng lời của Tạ Doãn đã lọt vào tai nàng, muốn đào ra khỏi đã

không còn kịp nữa.

Chu Phỉ thừa nhận hắn nói đúng, nàng từng đích thân lĩnh giáo công

lực của Thanh Long chúa, mỗi khi rơi vào hoàn cảnh này, tuy nàng không
đến nỗi lùi bước nhưng cũng có lúc sinh ra ý nghĩ “nếu để ta về nhà luyện
thêm mấy năm nữa, các ngươi đều chẳng là cái rắm gì.”

Chênh lệch giữa nàng và Thanh Long chúa cũng xấp xỉ chênh lệch

giữa nàng và Ngô Sở Sở, nhưng…

Kỷ Vân Trầm mặt không biến sắc ấn một cây ngân châm cỡ lông trâu

vào đại huyệt đàn trung của mình, nói như hụt hơi:

- Ánh mắt Tạ công tử tinh tường, nhìn ra được công tử tinh thông

không ít binh khí, có từng nghiên cứu sâu về đao pháp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.