HỮU PHỈ - Trang 644

nàng rồi nặng nề rơi xuống, không suy đoán nữa.

Dẫu sao người đã chết rồi, ân oán lớn đến mấy cũng đành quay về cát

bụi, chút tâm tư yếu ớt không đáng nhắc tới nữa.

Tạ Doãn nhớ trên núi còn tàn dư của Thanh Long chúa, bèn tiến lên

hỏi chuyện Ân Bái:

- Ân công tử định đi đâu về đâu?

Ân Bái ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt hờ hững dời khỏi cửa mật đạo,

giơ tay chỉnh lại tóc tai và y phục rối loạn của mình, vẻ mặt kiêu căng nhấc
chân lướt qua người Tạ Doãn.

Tạ Doãn chợt hỏi tiếp:

- Ngươi cũng đang tìm “Hải thiên nhất sắc” sao?

Ân Bái cuối cùng cũng liếc mắt nhìn hắn, khóe miệng khẽ cong lộ vẻ

mỉa mai, dường như không biết hắn đang nói gì, sau đó không nói một lời
chậm rãi bước vào màn mưa.

Tạ Doãn cau mày, đăm chiêu nhìn chằm chằm bóng lưng hắn ta chốc

lát, nhưng không hề đuổi theo.

Ba người họ không gặp phải đám chó săn của Thanh Long chúa ở

Hành Sơn, xem ra thời buổi này muốn làm kẻ ác phải có chút thông minh
lanh trí mới được, bằng không e là chưa xấu được đến đâu đã phải “xuất sư
bất lợi” rồi.

Qua Hành Sơn lại đi về phía nam, chính là địa giới của Nam triều.

Nơi đây vẫn là vùng biên cảnh, nhiều năm đánh trận, khu vực do Đại

Chiêu chính thống quản lý cũng chẳng thái bình hơn phương bắc là bao,
căn bản đều là “thôn xóm tiêu điều, thành quay về hướng tà dương”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.