HỮU PHỈ - Trang 759

Hắn đã lau đi những thứ dịch dung buồn cười trên mặt, duỗi đôi chân

dài vắt lên cái bàn nhỏ bên cạnh, tay cầm ống sáo được làm cẩu thả đang
thổi một tiểu khúc.

Ngoài ra, tiểu viện hôm qua còn vẳng tiếng oanh oanh yến yến giờ đây

thật yên tĩnh, tựa như Nghê Thường phu nhân và đám cô nương hát khúc
đều là ma quỷ hồn phách đến và đi không dấu vết, để lại cho nàng một giấc
mộng hoàng lương kỳ lạ rồi cưỡi gió đêm hóa sương mù bay đi xa thẳm
như chưa từng xuất hiện.

Tạ Doãn ngắt ngang tiếng sáo, ngẩng đầu khoát tay với nàng:

- Chào buổi sáng.

Chu Phỉ không có tâm trạng để ý tới hắn, nàng chạy một mạch tới

khuê phòng Nghê Thường phu nhân, cửa gian phòng mà nàng từng lưu
luyến mở toang, bình phong và lư hương bên trong vẫn thế, hai ly trà đặt
trên bàn nhỏ còn chưa dọn, cứ như chủ nhân gian phòng chỉ ra ngoài chốc
lát để tưới hoa... chỉ có thanh trọng kiếm tên “Ẩm Trầm Tuyết” trên tường
đã không còn.

- Đừng nhìn nữa, đi rồi.

Tạ Doãn không biết đã tới từ lúc nào, ẻo lả dựa một bên, vươn vai

biếng nhác:

- Đây đều là trò cũ của Vũ Y ban.

Chu Phỉ bước tới sờ ly trà trên bàn, không biết có phải ảo giác của

nàng không, nàng luôn cảm thấy bên trên còn chút hơi ấm, bèn nói:

- Hôm qua Nghê Thường phu nhân nói với ta, bà ấy luôn canh giữ một

bí mật mà rất nhiều người muốn thăm dò, chuyện này liên quan tới Sơn
Xuyên kiếm ư? Hay liên quan tới cái mà ngươi nói – Hải thiên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.