HỮU PHỈ - Trang 758

- ...

Tiêu đời, hố rồi!

Nhớ tới vẻ mặt như cười như không của Nghê Thường phu nhân ban

nãy, Chu Phỉ lúng túng hệt như khỏa thân chạy một vòng trên phố vậy, mặt
đỏ rồi lại trắng, trắng rồi lại xanh, thay đổi màu sắc như đèn kéo quân.

Qua quýt đuổi Lý Nghiên đi, Chu Phỉ đưa một tay che mặt, ngửa mặt

ngã xuống giường, trong lòng loạn tùng phèo do dự xem nên giải thích
chuyện này thế nào với Nghê Thường phu nhân, ăn ngay nói thật, tự bóc
trần lời nói dối của mình?

Hay mặt dày vờ như không có gì cả?

Mấy ngày nay Chu Phỉ thực sự quá mệt mỏi, còn chưa nghĩ được một

cái cớ thì đã mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Mãi đến khi tảng sáng, ánh nắng mai đầu tiên đâm vào mắt nàng,

trong viện loáng thoáng vọng đến tiếng sáo nho nhỏ, Chu Phỉ mới choàng
tỉnh, ngồi bật dậy trên giường, mặt nhăn nhó vặn vặn cái cổ hơi sái của
mình, nhanh chóng sửa soạn chỉnh tề rồi hít sâu một hơi, đẩy mở cửa phòng
ra.

Nàng tức thì ngơ ngác.

Trong viện, bàn ghế vẫn như cũ, hoa cỏ vẫn như ngày hôm qua, chỉ có

các nữ tử ngày nào cũng dậy lúc trời chưa sáng luyện công tập hát là không
thấy đâu nữa.

Đàn ngọc trên bàn đá, vũ y trên cành cây cũng đều không cánh mà

bay, trên xích đu lẻ loi chỉ có mỗi mình Tạ Doãn lười nhác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.