HỮU PHỈ - Trang 802

nhanh chóng uống xong, đặt cái cốc rỗng không thừa một giọt qua một bên,
nói:

– A Phỉ không đi chung với con. Việc này nói ra rất dài, cô cô, con nói

đơn giản nhé, có một vị tiền bối tên “Xung Vân Tử” nhờ con chuyển đến cô
cô một câu.

Lý Cẩn Dung:

– …Cái gì?

Cái tên này khiến bà không thể không khiếp sợ, vì phong thư có hoa

văn sóng nước nhưng nói không rõ ràng kia chính là được kí tên “Xung
Vân Tử”, chưởng môn Tề môn ẩn cư, cũng là bạn cũ mấy chục năm của lão
trại chủ.

– Ông ấy nói câu này cho cô cô nghe là để phòng ngừa, nếu cô cô

nghe không hiểu là tốt nhất.

Lý Thịnh cau mày rất rõ, hình như đến bây giờ vẫn không hiểu lão đạo

sĩ có ý gì:

– Câu đó là “năm tháng không thể quay ngược, người chết không thể

sống lại, chuyện quá khứ nếu đã là kết luận được đóng nắp quan tài, đào
mộ lôi nó ra chắc chắn không có ý tốt, đại đương gia, bất luận người khác
nói gì với con, đừng tin, hãy nhớ, đừng truy cứu”… Sư tỷ, phiền tỷ cho đệ
thêm cốc nước.

Lý Thịnh nói một hơi tới đây, cổ họng khó chịu, hắn ra sức ho mấy

cái, gần như nếm ra được mùi máu.

Lý Cẩn Dung không chút biến sắc hít một hơi, dưới vẻ mặt bình tĩnh

là trong lòng sôi sùng sục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.