HỮU PHỈ - Trang 800

tôm tướng tép cũng có thể giết họ dễ như trở bàn tay, cần gì phải điều động
hai đại Bắc Đẩu… thậm chí là Tham Lang đích thân tới?

Chó của Tào Trọng Côn ăn no rửng mỡ ra ngoài tiêu cơm sao?

Lý Cẩn Dung thoáng cảm thấy mình có lẽ đã bỏ sót thứ gì, nhưng suy

đi nghĩ lại, bà phát hiện toàn bộ sự việc đều ẩn trong một lớp sương mù dày
đặc, mà từ đầu đến cuối bà luôn không nắm được điểm mấu chốt.

Bà đặt quyển du ký nửa ngày không lật được một trang qua một bên,

dùng sức day day giữa trán… mình rốt cuộc đã bỏ sót thứ gì?

Đúng lúc này, có người bên ngoài kêu lên:

– Đại đương gia!

Lý Cẩn Dung lập tức thu lại biểu cảm hoang mang không chút dấu vết,

hơi nghiêng đầu, cất giọng:

– Vào đi.

Bà chưa nghỉ ngơi, cửa phòng chưa cài, ở bên ngoài đẩy nhẹ là mở ra,

vị nữ đệ tử giúp bà làm việc vặt vội vàng xông vào. Lý Cẩn Dung xấu tính
không chỉ ngày một ngày hai, đệ tử có thể đi theo bên bà chắc chắn vô cùng
lanh lợi và biết chừng mực, rất hiếm khi lỗ mãng như vậy.

Lý Cẩn Dung nhướng mày, vẻ mặt dò hỏi không kiên nhẫn.

Đệ tử kia nói:

– Người mau xem là ai tới này!

Một người từ phía sau nữ đệ tử bước nhanh ra, kêu:

– Cô cô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.