HỮU PHỈ - Trang 813

về hướng Thục Trung mà trà trộn vào đám lưu dân từ bắc xuôi nam ngay
dưới mí mắt truy đuổi của thích khách.

Lưu dân cũng có người dẫn đầu, bản thân đã là hạ nhân của người ta

còn dựa vào bóc lột người già yếu bệnh tật để duy trì địa vị “đầu lĩnh” của
mình, người mới tới muốn được “đầu lĩnh che chở” thì phải biết thức thời,
nộp đủ lương thực mới được.

Thích khách Minh Phong đại khái bất luận thế nào cũng không ngờ

khi họ hồng hộc đuổi theo Lý thiếu gia giảo hoạt một đường xuôi nam thì
vị “thiếu gia” nhếch nhác đến mức chẳng còn mặt để mất kia kỳ thực đang
ở ngay ven đường, bị mấy đầu lĩnh lưu dân hung ác đè xuống đất “giáo
huấn”, trên mặt trầy ra một vết máu dính đầy tro bụi, vừa chửi đổng ầm lên
vừa xuyên qua vô số đôi chân đất nhìn những kẻ truy sát mình có mắt
không tròng chạy đi xa.

Hắn chính nhờ điều này mà triệt để cắt đuôi thích khách Minh Phong.

Nghĩ đến đây, Lý Thịnh có chút đắc ý cũng có chút xấu hổ – vì học

nghệ không tinh mới cần dùng tới loại khôn vặt này, trong lúc hắn “khoe
khoang mưu trí” và “không biết mất mặt”, Lý Cẩn Dung duỗi tay chạm vào
mặt hắn, Lý Thịnh ngạc nhiên sững sờ, bà nhẹ nhàng vuốt lớp da từng bị
thương ấy, chợt nói:

– Chịu không ít khổ nhỉ?

Lý thiếu hiệp trèo non lội suối đấu trí đấu dũng cùng đám thích khách

nhất thời ê ẩm sống mũi, liều mạng mới đè xuống cho vành mắt không đỏ,
hắn cụp mắt rồi sau đó ngẩng đầu lên, ra sức lau mặt, nói như không có
chuyện gì:

– Thì sao chứ, con thấy Minh Phong bất quá chỉ như vậy… đúng rồi

cô cô, dọc đường con nghe rất nhiều truyền thuyết lung tung, bên nhóm A
Phỉ xảy ra chuyện gì, họ vẫn chưa về sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.