HỮU PHỈ - Trang 924

Lần đầu tiên Tạ Doãn thật lòng thật dạ nói những lời lạnh giá ấy với

nàng, Chu Phỉ mở to mắt không hề chớp nhìn hắn, vẻ mặt hắn vẫn như
thường nhưng ánh mắt dường như lại toát ra sự xa cách và bình tĩnh vạn
năm không nóng nổi, hắn nói tiếp:

– Cô dám cược không?

Chu Phỉ:

– …

Không phải nàng không tin sự nhạy bén và phán đoán của Tạ Doãn,

nhưng nàng cũng biết, Tạ Doãn trông tùy tiện cẩu thả kỳ thực vô cùng cẩn
thận tỉ mỉ, hắn lại không phải người của 48 trại, hễ có gió thổi cỏ lay, nảy
sinh ngờ vực là rất bình thường.

Một mặt, nàng biết câu nói này của Tạ Doãn thuần túy là ngụy biện,

nhưng hắn nói như thế, trong lòng nàng không thể không run rẩy, nhất thời
có chút chần chừ. Ví với đánh cược chẳng phải là ví dụ hay nhưng “quả
cân” của nàng quá nặng.

Mặt khác, Chu Phỉ cũng không phải người đa nghi, vì một chút manh

mối mà nghi ngờ người phía sau mình. Sau khi tận mắt thấy đủ loại tình
trạng trên trấn, nàng thực không làm được loại chuyện vứt bỏ hết thảy, tay
trắng trở về, nàng không làm được, cũng không qua được ải của chính
mình.

48 trại cùng nhau tiến thoái, mấy năm nay, nếu chút tin tưởng tối thiểu

này cũng không có, há chẳng phải sớm sụp đổ rồi ư?

Hơn nữa, nàng ngay cả người của mình cũng không tin, vì sao lại dám

tin Tạ Doãn? Theo lý luận của hắn “người có não trong thiên hạ đều đáng
nghi” thì điều đầu tiên nàng nên nghi phải là nguyên nhân Tạ Doãn ngăn
nàng ám sát Bắc Đoan vương mới phải chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.