HỮU PHỈ - Trang 926

Chu Phỉ há miệng, vốn định giải thích với hắn mấy câu nhưng Tạ

Doãn khoát tay ngắt lời nàng, lạnh lùng nói:

– Cô có từng nghe câu “phu thê vốn dĩ chim cùng rừng, thình lình họa

tới mỗi người tự bay” không, có từng nghe chuyện “đổi con ăn thịt” (1)
không? Phụ mẫu, con cái, huynh đệ, phu thê, sư trưởng, bằng hữu… những
người này không thân thiết sao, nhưng thân thiết thì sao chứ, lẽ nào có thể
móc tim móc phổi sao?

(1) Đổi con ăn thịt (dịch tử nhi thực): nước Tống bị quân nước Sở vây,

trong thành hết lương thực, người ta đổi con cho nhau làm thịt để ăn cho đỡ
đói.

Chu Phỉ ngẩn ngơ, bất giác nhớ tới bàn tay lạnh như ngâm trong suối

băng của hắn, lần đầu tiên để tâm đánh giá nam nhân vừa tuấn tú vừa tiêu
điều trước mắt, chợt cảm thấy con người Tạ Doãn chính là một chữ “cô
độc” nổi bật.

Bọn Bạch tiên sinh, Văn Dục luôn hết mực cung kính với hắn, mở

miệng là Đoan vương, là Kim Lăng, nhưng hắn lại tránh người bên nhà như
rắn rết.

Nghê Thường ban chủ Vũ Y ban chắc là xem như bằng hữu cũ của

hắn, nhưng giữa bằng hữu lại dùng ngôn ngữ để thăm dò, trong từng con
chữ đều ẩn chứa sát cơ.

Chu Phỉ:

– Ngươi…

Trong lòng nàng có chút khổ sở không rõ nguyên do, nhưng ở nơi tiến

thoái lưỡng nan này, nàng thực không có không gian để khổ sở, bởi vậy nó
chỉ hơi lướt qua rồi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.