HỮU PHỈ - Trang 967

Đoạn đường áp giải Tào Ninh không hề đơn giản, Tào Ninh không di

chuyển lâu được, lên núi như ốc sên bò, đi mấy bước là thở hổn hà hổn hển,
trông như sắp chết, thỉnh thoảng lại cần dừng lại nghỉ ngơi, Chu Phỉ một
mặt lo lắng cho trong trại mà lòng như lửa đốt, một mặt còn phải thời thời
khắc khắc cẩn thận tên mập quỷ kế đa đoan này giở trò.

Từ giữa trưa đi đến nửa đêm mới đến trước trận hai quân.

Cốc Thiên Toàn nghe nói chủ soái bị bắt thì không dám thất lễ, đành

cho người lui đến bên ngoài trạm gác 48 trại, cùng với trại đối diện nhau ở
xa xa.

Cầu treo rừng rậm như tranh ngày trước giờ đây thành một mảng hỗn

loạn, tro bụi và vết máu khắp nơi, từ trạm gác ngoài cùng kéo dài một mạch
đến bên trong, có thể thấy sự khốc liệt lúc đó… Nếu Chu Phỉ chậm thêm
một bước thì ba lớp phòng tuyến trong ngoài của 48 trại sẽ lụi tàn theo lửa.

Tay cầm đao của nàng vô thức kéo căng, Tào Ninh rên một tiếng, khó

nhọc nói:

– Cô nương cẩn thận.

Chu Phỉ nhẹ giọng nói:

– Đừng gấp, sẽ có ngày ngươi đền mạng. Bảo người của ngươi cút ra

tránh đường, đi mau, đừng lề mề!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.