HỮU PHỈ - Trang 965

– Truyền lệnh, rút lui.

Hai má Lục Dao Quang kéo căng hồi lâu, tức giận hơi vung tay, nhìn

chằm chằm động tác của Chu Phỉ.

– Đa tạ.

Chu Phỉ cong đôi mắt cười, nàng cười lên rất ra dáng thiếu nữ, có chút

nhẹ nhàng, có chút hoạt bát, thậm chí còn có chút ngây thơ, nhưng trải qua
mấy ngày mấy đêm này, trong nụ cười thiếu nữ khó tránh nhuốm chút mùi
máu tanh kỳ dị, Chu Phỉ xách Bắc Đoan vương Tào Ninh lên, nói:

– Nếu đã như vậy, vậy mời Đoan vương gia đến trại của ta làm khách,

Dương huynh và chư vị tiền bối có muốn cùng đi không?

Mấy hán tử Hành Tẩu Bang dùng ánh mắt xin chỉ thị của Dương Cẩn.

Hành Tẩu Bang không đâu không nhúng tay, tuy thuộc về hắc đạo

nhưng mấy năm nay có “Huyền tiên sinh” và “Bạch tiên sinh” giật dây bên
trong, có mối liên hệ không nói rõ được với Nam triều, sớm đã bắt đầu thử
thâm nhập lên phía bắc. Không ngờ ma xui quỷ khiến, họ lại thật thành
công cài cắm một gian tế vào binh mã Bắc triều, tiếc rằng “gian tế” này đơn
thuần là chó ngáp phải ruồi, vào dưới trướng Bắc Đoan vương mà luôn chỉ
là một mã phu nghe lệnh người khác, căn bản không lấy được tình báo
quân sự gì quan trọng.

Mãi đến lần này, Đoan vương dẫn người đi đến Thục Trung, mấy ngày

trước, một con ngựa tốt “không chịu nổi gánh nặng” bị Đoan vương ngồi,
sùi bọt mép chết, ai cũng không thể nói con ngựa đó bị vương gia đè chết,
đành bắt tiểu binh làm quản ngựa lại gánh tội thay. Quan binh Bắc triều đều
biết làm mã phu cho Tào Ninh tương đương làm bia hứng tội nên thi nhau
tận dụng các mối liên hệ để không phải làm, đẩy tới đẩy lui, thế là “công
việc béo bở” này rơi xuống đầu Trịnh Đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.