HỮU PHỈ - Trang 987

đầu, ném quạt đi, phi thân nhảy lên, tránh một đòn hợp lực của Cốc Thiên
Toàn và Lục Dao Quang, xách móc câu của mỹ nhân Khấu Đan vào tay.

(2) Trích bài “Sinh niên bất mãn bách”, một bài thơ cổ TQ, không rõ

tác giả, câu thơ dịch lấy từ internet, khuyết danh.

Lúc này, Lâm Hạo đích thân mang người đuổi tới, huynh ấy vung tay,

mọi người 48 trại cùng nhau tiến lên, khoảng 100 người vây Bắc Đẩu vào
giữa – đây đã là dốc hết sức chiến đấu trong trại.

Bên tai Chu Phỉ đều là tiếng đao thương giằng co, nhưng nàng không

hề ngẩng đầu, không hề động đậy, đứng nguyên tại chỗ, đọc từng chữ từng
chữ 33 điều môn quy mà năm xưa Mã Cát Lợi đọc cho nàng nghe, đọc một
điều, nàng lại hỏi Mã Cát Lợi “có đúng không”, khi đọc xong 33 điều thì
Mã Cát Lợi giống như bị người ta tát vô số cái vào mặt, mắt đỏ lên.

Chu Phỉ nhìn chằm chằm ông ta, lại nói:

– Trời, đất và chính mình, thúc không thẹn với cái nào? Thúc nói lệnh

tôn không biết tự lượng sức, còn tương lai Mã sư đệ khi nhắc tới thúc thì
nên nói thế nào đây?

Mã Cát Lợi nghe vậy, hét to một tiếng, nước mắt như mưa.

Chu Phỉ từ từ đứng dậy, dường như đã tích đủ sức lực, đang chờ gì đó.

Mã Cát Lợi quả nhiên hiểu ý nàng, đột ngột quay đầu vọt vào vòng

chiến.

Khấu Đan bị Tạ Doãn chiếm lấy binh khí, lùi ngắn lại chốc lát, tay

nắm chặt một nắm lớn Yên Vũ Nồng, định nhân lúc Tạ Doãn bị đám Cốc
Thiên Toàn quấn lấy sẽ thực hiện đánh lén, khóe mắt liếc thấy Mã Cát Lợi
đột nhiên tới gần, bà ta vốn không mấy để ý, nào ngờ Mã Cát Lợi lại
chưởng môt chưởng về phía bà ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.