HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 163

Chu Lâm Lộ mở cửa kéo cô vào nhà, hai mắt nheo lại nhìn kĩ cô:”Nói cho
anh biết hắn nhìn thấy nước mắt của em khi nào? Anh hầu như cho tới bây
giờ chỉ nhìn thấy em cười, chưa thấy em khóc.”

Cô cầm lấy tay anh ta,”Lâm Lộ, chúng ta kết hôn đi.” Không có cách nào
có thể dễ dàng giải quyết mọi chuyện hơn cách này.

Trên gương mặt tuấn tú của Chu Lâm Lộ mang theo sự hậm hực cùng giọng
điệu mỉa mai:”Hắn chuẩn xác không nhầm nói trúng lòng em, căn bản em
không quên được hắn, phải không? Cho nên em mới thẹn quá hóa giận?”

“Chúng ta kết hôn nhé, được không?” Cô thành tâm cầu xin, “Để em gả cho
anh.” Trên thế giới này không ai hợp kết duyên vợ chồng hơn bọn họ, bởi vì
anh ta và cô không ai làm tổn thương ai, ở cùng nhau chỉ có vui vẻ, vĩnh
viễn không có ghen tuông, cãi cọ, đau khổ, hoặc lâu dài trở thành hai người
tách biệt xa lạ.

Chu Lâm Lộ bắt lấy tay cô hôn thật sâu.

“Chờ đến một ngày em vì anh mà khóc nhớ nói cho anh biết, có lẽ đến lúc
đó anh sẽ cân nhắc lấy em, còn nữa, tốt nhất là em nên bảo trì khoảng cách
cần thiết với sếp của em, nếu không anh sẽ——vô cùng, vô cùng tức giận.”
Anh ta lẳng lặng mở cửa rời đi.

Ôn Noãn trở về phòng nằm úp sấp ngã lên giường, nhắm mắt lại rơi vào
bóng tối, không hiểu tại sao mình làm người lại thất bại như thế, hai người
đàn ông hạng nhất đều không chút do dự bỏ cô đi.

Quen biết Chiếm Nam Huyền là khi cô mới bắt đầu trở thành thiếu nữ năm
13 tuổi, anh 16 tuổi, học cùng lớp 10 với Ôn Nhu.

Đó là một ngày cuối tuần, cô đi theo Ôn Nhu đến trường xem bóng rổ,
Chiếm Nam Huyền là chủ lực của đội, một mình nhận được một nửa số học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.