HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 164

bổng của toàn trường, chỉ bằng một mình anh đã đánh cho đối phương tan
rã hết cả.

Bảng bóng rổ bị vây chặt như nêm, anh ở chỗ chói lóa hấp dẫn tất cả ánh
mắt, bất chấp chạy nhanh đến chi viện, đột phá mạnh mẽ trước sự bao vây
vô cùng chuẩn xác ném bóng vào rổ, động tác liên tục lưu loát tự nhiên, mỗi
lần ném trúng đều dẫn đến tiếng thét chói tai của các nữ sinh.

Thắng bại rõ ràng, sau khi hết trận nhóm thiếu niên đẹp trai mồ hôi đầm đìa
ngồi luôn xuống sân bóng uống nước nghỉ ngơi, bị các nữ sinh không chịu
rời đi chen chúc vây xung quanh.

Lúc này cô mới nhận ra không biết Ôn Nhu đã đi chỗ nào rồi, một quả bóng
rổ vô tình bị người ta đá đến bên chân cô, cô thuận tay cầm lên, ôm bóng
nhìn xung quanh, vẫn không thấy bóng dáng Ôn Nhu đâu, nghĩ đi nghĩ lại
cô quyết định ở yên tại chỗ, ngộ nhỡ Ôn Nhu về mà không tìm thấy cô sẽ
càng rắc rối hơn.

Đơn giản một mình chơi bóng.

Ba bước lên rổ, đến đường biên xoay người vươn tay ném bóng, không
trúng! Bay người đập vào bảng rổ, quả bóng bắn xa khỏi phía ngoài đường
biên, mẹ kiếp! Nhặt lại quả bóng nhìn khoảng không làm một động tác giả,
lần thứ hai giương tay ném vào khung rổ, quả bóng vẽ một đường cong
hoàn mĩ trong không trung, khi sắp đạt đến điểm cao nhất của đường
parabol đột nhiên lại bị một cánh tay vươn lên không tóm xuống dưới.

Cô sửng sốt, thân ảnh anh tuấn kia đã từ giữa không trung nhảy xuống mặt
đất, một đôi mắt sơn đen vênh váo kiêu ngạo sáng quắc nhìn chằm chằm
vào cô, dưới cái giỏ giống như trong thiên hạ chỉ có anh lớn nhất.

Nhận ra anh chính là anh chàng đẹp trai hô phong hoán vũ nhất trong trận
đấu, cô bĩu môi, nghĩ thầm cản cái gì mà cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.