HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 212

Cô nhíu mày, cái gì có thể làm anh thấy hứng thú, hay là hôm sau trả gấp ba
tiền cho anh? Nhưng cô biết có gấp 10 lần anh cũng không cảm thấy hứng
thú, hay lấy thân báo đáp? Nhưng bên người Chiếm tổng đã có một cô bạn
gái 10 năm, sao có thể chen chân vào tình cảm của người khác.

Nghĩ đi nghĩ lại cô vẫn không nghĩ ra, nghèo khổ như cô có gì có thể làm
anh hứng thú.

“Loạt xoạt loạt xoạt”, cô không nói lời nào, tay lần thứ hai thò vào trong túi
anh móc ví tiền, lấy một xấp tiền mặt dày đưa cho lái xe rồi thả lại ví vào
túi áo anh.

“Tôi nợ anh một lần.” Cô vươn tay ra mở cửa xe.

Anh lập tức túm chặt tay cô, nói thẳng:”Người khác có thể, nhưng cô không
thể.”

Cô mệt mỏi không chịu nổi:”Rốt cuộc anh muốn thế nào?” Thật sự muốn
diệt tận không để lại đường sống ư?

Đôi mắt sáng như sao của anh khẽ chớp, cô không biết anh đang suy nghĩ
điều gì, bây giờ cũng chẳng còn lòng dạ nào mà phỏng đoán, cô thật sự mệt
muốn chết, mệt chết đi được.

Anh quay đầu nói với lái xe:”Đến số 1 Lạc Dương.”

“Không!” Cô phản đối ngay lập tức, “Tôi muốn ở khách sạn!”

Anh ngẩn ra:”Cô làm trò gì kỳ quặc thế?”

Cô quay mặt nhìn ra phía cửa sổ:”Tôi muốn ở khách sạn.”

Anh kéo cô lại:”Nhìn tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.