HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 238

bọn họ đã quên đối phương bao nhiêu năm, bọn họ đã đợi đối phương bao
nhiêu năm, trái tim thiếu thốn không đầy đủ của họ cần nửa bù đáp còn lại
đã bao nhiêu năm.

Cánh môi non mềm vì sự vội vàng cuồng liệt của anh mà bị hao tổn, trong
miệng đột nhiên có một mùi tanh ngọt.

Anh cởi cúc áo cô ra, cô vừa mới muốn ngăn lại đã bị anh bắt lấy, cánh tay
không ngừng một giây tiếp tục thực hiện ý đồ cũ.

“Đừng như vậy.” Cô giãy dụa.

Cơ thể lớn áp chặt lấy người cô,”Tại sao?” Anh hỏi, tiếp tục cởi phanh áo
cô ra.

“Nam Huyền—-“ Tiếng kêu của cô bị anh chặn ngay tại miệng.

Tại sao lại chia tay? Tại sao lại rời đi? Tại sao lại có người khác? Tiếng thở
dốc mang theo cuồng loạn của anh vang lên bên tai cô,”Tại sao anh không
được?”

Cô sợ hãi không nói nên lời, chỉ có thể ôm chặt lấy cổ anh.

Anh lại tiếp tục phủ lên môi cô, cắn nuốt tất cả những suy nghĩ hỗn loạn
khôn cùng của cô, động tác cuồng nhiệt không ngừng một giây, hoàn toàn
mất kiên nhẫn trực tiếp xé rách lớp vải mỏng che đậy giữa hai chân cô, bàn
tay to tiện đà mạnh mẽ nhấc hai chân cô lên, người anh nóng vô cùng,
giọng nói vì cố nén mà khàn khàn:”Anh không nhịn được.” Lời còn chưa
dứt vật cứng rắn để giữa hai chân cô đột nhiên mạnh mẽ đâm vào.

Cô đâu đến mức toàn thân co rút, một hơi cắn lên vai anh.

Anh lấp tức đáp lại, cắn mút vành tai non mềm của cô.

Hàm răng bén nhọn của cô dùng hết toàn lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.