HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 24

chỗ chiếc xe của cô đang đỗ, người ngồi trên xe xuống cùng một lúc với cô.

“Chiếm tổng.” Cô mỉm cười chào hỏi.

Nhìn thấy cô Chiếm Nam Huyền có chút bất ngờ, nhưng anh chỉ gật nhẹ
đầu một cái, lập tức đi về hướng thang máy chuyên dụng, Ôn Noãn đi theo
anh, sau khi anh dừng lại cô vẫn đi về phía trước, thang máy dành cho nhân
viên cách đó 10 mét.

Chiếm Nam Huyền ngẩng đầu, nhìn theo bóng dáng cô hai giây, nhạt giọng
nói:”Cô lại đây.”

Ôn Noãn dừng bước, sau khi do dự chốc lát bèn quay lại, cùng lúc đó tiếng
thang máy mở ra, anh đi vào trước, thân hình cao ngất tùy ý đứng ở trung
tâm, cô vào sau, nhẹ nhàng đứng ở góc tối phía bên trong.

Nhìn thẳng vào tấm gương chỗ cửa thang máy, ánh mắt sức bén lạnh lẽo
của Chiếm Nam Huyền tập trung vào thân ảnh đáng yêu xinh đẹp ở phía
sau, tầm mắt của cô vẫn luôn dừng lại phía sau vai anh, cho dù cô cao một
mét sáu lăm nhưng vẫn thấp hơn anh một cái đầu.

“Mật mã sử dụng thang máy là 0909.” Anh nói.

Đôi lông mi dài thõng xuống vài giây, cô mới phản ứng lại:”Vâng, tôi nhớ
rồi.”

“Ôn Nhu vừa gọi điện cho tôi.” Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn trong
gương ánh mắt không chút gần gũi của anh.

Đôi môi mỏng cong lên một nụ cười nhạt:”Cậu ta cực lực kháng nghị bảo
tôi dùng —–số tiền lương không nuôi nổi một con cún để nô dịch cô.”

Cô cười cười: “Chị ấy không biết chế độ phúc lợi trong công ty chúng ta.”
Đó là bộ phận quan trọng cấu thành nên tiền lương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.