HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 332

Kundera đã từng nói:”Rất lâu xưa kia, cái đẹp đã biến mất rồi, nó chảy
xuống phía dưới những tạp âm ồn ào náo nhiệt—–từ “tạp âm”, giống như
đảo Atlantis trong truyền thuyết chìm xuống đáy Đại Tây Dương. Thứ duy
nhất còn giữ lại được chính là ngôn ngữ, mỗi năm qua đi, ý nghĩa của
chúng càng ngày càng mất đi sự rõ ràng và súc tích.

Từ cái năm bỏ đi ấy, cô bắt đầu ghét ngôn ngữ, có lúc nửa năm cô không
nói một chữ, bao nhiêu năm qua cô chỉ thích âm nhạc, trong thế giới yên
tĩnh của riêng mình, chỉ có âm nhạc mới là người bạn tốt nhất của cô.

Cuối cùng bầu trời cũng nổi gió, mưa rơi tí tách trên bậu cửa sổ dài, bắn
vào lá cây và tường nhà, như tơ như sợi, rơi tí tách không dứt, không biết
tại sao tâm trạng lại buồn bực như thế này, có lẽ bởi vì mưa, có lẽ bởi vì
khúc ca lưu luyến đượm chút bi thương.

Aphrodite, nữ thần Venus xinh đẹp, ban tặng cho muôn loài tình yêu và hận
thù, nhưng trong thế giới của các vị thần có lẽ không thể tự cho mình một
kết cục viên mãn.

Tâm trạng chán ngán, cô bấm điều khiển từ xa mở chiếc máy hát có thể bật
liên tục 8 cái CD, lần này là một cô gái bí ẩn vùng Bắc Âu hát, Should it
matter.

Nó thật sự quan trọng sao.

Những gì em phải làm và đang làm

trong trái tim em, anh vẫn là duy nhất

em lắng nghe anh nói

nhưng có lẽ anh ko hiểu được đâu

em hy vọng em có thể là người mà anh yêu nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.