HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 334

chuyện khác.

Có lẽ chính là điểm này, khiến cô lo được lo mất, mãi lùi không tiến.

Một lần lại một lần, vẫn là bài hát này, trong con mưa nhẹ sắp tạnh không
thấy ánh tà dương, chỉ có một mình Aphrodite.

Màn đêm buông xuống, cuối cùng cô vẫn đứng lên, thay quần áo, lái xe ra
ngoài.

Chạy không mục đích dưới bầu trời ẩm ướt nơi ánh đèn rực rỡ mới lên,
bóng mây hồng bên tòa cao ốc, con đường mệnh mông đầy xe, khi ý thức
được càng chạy càng yên tĩnh, đường xe chạy rộng rãi mà hai bên xanh um
cây rừng, đã dừng trước cánh cổng đóng chặt số 1 trên sườn núi đường Lạc
Dương.

Tắt động cơ, cô gục xuống vô lăng nhắm mắt hồi lâu, sau đó mới mệt mỏi
ngẩng đầu lên, khi mở mắt thấy cánh cổng điều khiển từ xa không tiếng
động tự nhiên mở ra, camera quan sát được gắn trên cột trụ vẫn đen thui
yên lặng như cũ, không hiện lên hình ảnh gì.

Khởi động xe, đặt hai tay lên vô lăng, cô rất lâu không động đậy.

Rốt cục là nên vào, hay nên đi? Sau khi do dự 15 phút cô đưa ra quyết định,
cắn môi, lui xe về phía sau, xoay vô lăng về bên phải, không do dự tiến
thẳng vào, mọi chuyện không thể quay lại, cho nên cô không có cơ hội thay
đổi quá khứ, việc duy nhất cô có thể làm, chính là cố gắng thử cho tương
lai.

Khi nhìn thấy cánh cổng nhanh chóng khép lại từ kính chiếu hậu, không
đường thối lui, trong lòng cô lại có cảm giác thoải mái.

Rừng cây và đồng cỏ lần lượt biến mất ngoài xe, sống hoặc chết, được hay
mất, cứ để tự nhiên đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.