HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 352

“Đã xảy ra chuyện gì? Em đang ở đâu?”

“Trên đường về nhà—-“ Trước mắt bỗng nhoáng lên hình ảnh một chiếc xe,
cô dẫm mạnh phanh, sau khi tiếng rầm vang lên, chiếc xe đối diện dừng lại
ven đường, chủ xe đẩy cửa xuống, hùng hổ đi tới,”Cô điên rồi à?!”

Chu Lâm Lộ vội vã hỏi:”Noãn noãn, chuyện gì thế?!”

Cô ngắt điện thoại, một tay đặt trên vô lăng, một tay đặt lên cửa kính xe, thò
người ra ngoài, người đàn ông đứng trên thảm cỏ lộ ra gương mặt tuấn mĩ,
mắt to mày rậm thần thái hồng hào, dáng người cao ngất, khí phách tráng
kiện vô cùng đẹp trai, cô quyến rũ cười:”Cho anh ba giây, tránh ra.”

Hắn sửng sốt, lập tức giận dữ, chỉ vào cô quát,”Cô xuống ngay!”

Cô rụt đầu lại, nhấn chân ga, ba, ha, một, xe phóng vụt đi.

“A—Điên bà nó rồi! Mẹ kiếp….lần sau đừng để tôi gặp lại cô!” Tiếng chửi
bậy càng lúc càng xa.

Không bị đâm ư, làm người ta tiếc thật đấy, lần sau cô phải tìm Nam Huyền
thử xem thế nào mới được.

Di động vang, cô không nhìn, liên tục vượt đèn đỏ.

Khi Chu Lâm Lộ mặt trắng bệch xông lên nhà Ôn Noãn, phát hiện cửa đã
mở rộng, cô nằm trên sofa, trợn mắt nhìn trần nhà màu trắng, giống như
một con búp bê tóc dài bị mất linh hồn, ngay cả khi có người tiến vào cũng
không phản ứng.

Tuy rằng vẻ mặt là lạ, nhưng ít nhất cô vẫn còn an toàn nằm đây, anh nhẹ
nhàng thở ra, ngồi xổm trước mặt cô, xoa xoa đầu cô:”Làm sao thế?”

Cô lắc đầu, xoay người cuộn tròn vào trong góc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.