Anh vội vàng đi lấy, cốc thủy tinh ấm nóng trong bàn tay lạnh như băng, cô
chậm rãi uống hết.
Logic rời rạc dần dần liên kết lại, xâu chuỗi thành một đường rõ ràng.
Đầu tiên là hai năm trước, khi cô tốt nghiệp gửi lý lịch vào các công ty
không hiểu tại sao lại xuất hiện ở Thiển Vũ, Trì Bích Tạp hẹn cô phỏng vấn
là có sự sắp xếp của người khác, mục đích là để có có được công việc này.
Sau đó ít lâu thư kí tiền nhiệm của Chiếm Nam Huyền là Dương Ảnh tạm
thời rời cương vị công tác, theo quy định thăng chức thì người kế nhiệm
phải làm việc ở Thiển Vũ được hơn ba năm, Đỗ Tâm Đồng và Trương
Đoan Nghiên thành tích công tác nổi trội hơn cô rất nhiều lại bị loại, chỉ có
cô thời gian công tác ngắn ngủi được đặc cách đi lên.
Mật mã thang máy, CD ở lầu phụ anh ở, phòng và vật trang trí ở tòa nhà
Lạc Dương của anh, mỗi một câu anh nói, mỗi một chuyện anh làm, bao
gồm cả việc Bạc Nhất Tâm liên tục xuất hiện trước mặt cô, tất cả đều là—–
đều là một cái bẫy lớn thâm sâu?
Là bởi vì năm đó anh đã thề, muốn cô cam tâm tình nguyện quay lại bên
cạnh anh? Từ đầu đến cuối, tất cả những gì anh làm với cô không phải xuất
phát từ dư tình chưa dứt, mà là, mà thật sự chỉ là——vì thực hiện lời thề
năm đó? Hai năm trước khi cô vào Thiển Vũ đã bắt đầu giăng bẫy, anh
muốn trả lại tất cả những nỗi đau cô đã từng trút lên anh, muốn cô cũng
phải chịu sự tuyệt vọng và nỗi đau bị người mình yêu sâu đậm vứt bỏ
không lí do? Anh đối với cô cũng giống nhưng những vụ làm ăn của Lãnh
thị, Ích Chúng, Đại Trung và Đại Hoa? Nhưng âm mưu những kế hoạch liên
tiếp chẳng qua chỉ vì muốn đạt được mục đích? Cô—chính là dự án hạng
nhất anh muốn hoàn mĩ thực hiện?
Ôn Noãn nhắm mắt lại, gắng sức lắc đầu, không, “Lâm Lộ, em không tin.”
Chu Lâm Lộ ngạc nhiên trừng mắt nhìn cô:”Em nói cái gì?!”