HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 377

thon dài của anh, cho dù nhìn theo góc độ nào, hai người đều có thể nói là
tuyệt phối hoàn mĩ.

Trong tiếng ầm ĩ rối ren bỗng phát ra một tiếng thở dài bất đắc dĩ tới cực
điểm,”Noãn Noãn.”

Trái tim trôi nổi không biết dựa vào đau bỗng nhiên tìm được phao cứu
mạng, cô điên cuồng đẩy mọi người ra, tiến sát vào trong lòng Chu Lâm Lộ,
cô ôm chặt lấy anh, vùi mặt vào ngực anh, khàn giọng nói:’Chúng ta kết
hôn đi.” Tại sao….tại sao lại có người cho rằng cô kiên cường tới mức có
thể chấp nhận tất cả sự thật này….tại sao….trong bóng tối cô muốn hỏi, há
miệng thở dốc, lại hỏi không ra hơi.

Chu Lâm Lộ khẽ thở dài, không nói nên lời trìu mến vuốt ve gáy cô:”Đều
do anh không tốt, không sớm đồng ý kết hôn với em.”

Đôi đồng tử tinh ranh đón nhận ánh mắt lạnh lẽo của bóng người áo trắng,
anh tức giận trào phúng bồi thêm:”Nếu một người gặp một người là có nhân
duyên, thì liệu có khả năng ông trời sắp đặt em quen hắn ta, cuối cùng
chẳng qua chỉ để tác thành cho anh và em? Noãn Noãn, bây giờ chúng ta đi
kết hôn ngay nhé.”

Cô trong lòng anh vô thức đáp,”Ừm….” Trong mơ hồ lớp vải mềm mại
đang cọ xát bên má bỗng nhiên biến thành áo sơ mi màu trắng, vòng tay
quen thuộc và da thịt đã không còn giống năm đó, trái tim thanh xuân bồng
bột chốc chốc lại nảy lên trong lồng ngực anh, tình yêu theo máu chảy ra ào
ạt, gáy lần thứ hai được lòng bàn tay ấm áp của anh xoa nhẹ….Không cần
khăn mặt sao? Cô ngu ngơ cười:”Thích nhất lúc anh lau tóc cho em.”

“Noãn Noãn!” Thân thể cô đột nhiên bị người kéo tách ra khoảng một cánh
tay, một tiếng thét kinh hoàng như tia chớp chém ngang thần chí mông lung
của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.