HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 406

Tới khi trưởng thành cô mới hiểu ra, anh có lý do của anh.

Trước khi Ôn Nhu chưa thổ lộ với anh, anh cũng không thể xác định cảm
giác của mình có đúng hay không, ngộ nhỡ không phải, anh nói ra là tiểu
nhân gây oan cho người khác, hơn nữa cho dù anh nói, chưa chắc cô đã tin,
nếu cô không biết trời cao đất dày chạy tới truy hỏi Ôn Nhu, ngược lại càng
khiến Ôn Nhu khổ sở.

Mà cho dù cảm giác của anh là thật, cho dù cô cũng tin, cô khi đó chắc chắn
không thể thản nhiên đối mặt với Ôn Nhu, cô có thể sẽ trở nên căng thẳng,
không thể vui vẻ nổi, mà mẫn cảm như Ôn Nhu một khi đã cảm giác được
sự thay đổi của cô, nhất định cũng sẽ không dễ chịu gì.

Chiếm Nam Huyền còn hiểu tính cô hơn cả cô, anh không muốn ngây thơ
như cô có áp lực gì, càng sợ hãi cô sẽ phản ứng quá mức——–lấy chuyện
từ sau khi cô biết lập tức đòi chia tay với anh làm ví dụ, cô sẽ dùng cái hạ
sách ngốc ngếch gì đi xử lý chuyện này.

Chính là, cô từ nhỏ cơm đến miệng áo đến người không chỉ được nuông
chiều từ bé, mà trong ba năm kia lại được anh yêu thương đến mức không
biết gian khó cuộc đời, chỉ nhận những ánh nắng vui vẻ trong quầng sáng
anh vẫn luôn bảo vệ cô, khổ tâm ngăn cách tất cả những gì làm cô không
vui ra bên ngoài hai người.

Chuyện nặng nề thế anh vẫn gạt cô, hại cô thành tội nhân gia tăng nỗi đau
cho Ôn Nhu, điều này khiến cô vô cùng phẫn nộ, không thèm nghe giải
thích trực tiếp phán anh tội không thể tha thứ.

“Tại sao lúc ấy cháu kiên trì không chịu nói cho Nam Huyền biết nguyên
nhân?”

“Bác Chiếm bác cũng hiểu rõ tính anh ấy, nếu cho anh ấy biết, nhất định nói
thế nào cũng sẽ không chịu chia tay, hơn nữa chắc chắn sẽ đi tìm Ôn Nhu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.