HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 404

mới hiểu được, tại sao cuối tuần nào Ôn Nhu cũng ra ngoài mà không ở
nhà, tại sao chị lúc nóng lúc lạnh với cô, cô còn tưởng rằng đó là do tính
cách Ôn Nhu, không biết thì ra là chị có tâm sự nặng nề như vậy.

“Trước đó cháu không biết tí gì?”

“Chị ấy che dấu rất tốt.” Cho dù sớm chiều có gặp cô và Chiếm Nam
Huyền thân thiết nồng nhiệt, Ôn Nhu cho tới bây giờ cũng chưa tỏ thái độ
gì với cô, lúc ấy Ôn Nhu cũng chỉ mười bảy tuổi mà thôi, cô không biết chị
mình đã làm thế nào.

Đêm đó Ôn Nhu uống rượu nhưng không say, nhưng mà áp lực yêu say
đắm trong suốt ba năm và nỗi khổ ước muốn không thể thành sự thật, khó
có dịp về nhà một mình gặp anh dưới lầu, nhân lúc đêm tối và cảm giác say
rượu chị rốt cục cũng bùng nổ, theo lí lẽ con tim thổ lộ với anh.

Anh chọn thế nào là chuyện của anh, chị có quyền cho anh biết tình cảm
của mình.

Yêu một người, không phải là một lỗi lầm, đúng không?

Châu Tương Linh nhíu mày:”Cháu vô tâm nên không biết tâm ý của chị
mình, điểm ấy bác có thể hiểu, nhưng thời gian ba năm lâu là vậy, còn Nam
Huyền, chẵng lẽ nó cũng không biết sao?”

“Đó chính là nguyên nhân cháu tức giận đến choáng váng đầu óc kiên quyết
đòi chia tay.” Chiếm Nam Huyền lúc ấy dường như không chút bất ngờ với
lời thổ lộ của Ôn Nhu, hơn nữa lời từ chối cũng vô cùng uyển chuyển tự
nhiên, giống như đã sớm có dự tính trong đầu, cô tránh sau cây quan sát tuy
rằng đơn thuần nhưng không ngốc nghếch, lập tức hiểu được anh đã sớm
nhận ra tâm ý của Ôn Nhu.

Anh rõ ràng biết, lại không hề nhắc tới với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.