HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 431

đoán, anh trở tay không kịp, không chấp nhận nổi, người suýt nữa điên
loạn.

Khoảng thời gian đó, anh cảm thấy mình thực sự đang chết dần chết mòn.

Sau đó liên tiếp xảy ra những chuyện khác, giống như một con sóng lớn
không ngừng đánh úp tới không cho người tạm nghỉ.

Rất nhiều năm, khi nhớ lại anh luôn nghĩ, nếu lúc trước tính cách anh không
cố chấp như thế, phản ứng không kịch liệt như thế, nếu anh không oán hận
tại sao anh có thể hoàn toàn chung thủy với cô mà cô không thể yêu anh
nhiều hơn một chút, nếu anh không để ý cô có thể vì chị mình mà hi sinh
hoàn toàn như vậy, lại không thể có đủ lòng tin với anh.

Nếu lúc ấy anh kiên nhẫn hơn một chút, bình tĩnh hơn một chút, kết quả
cuối cùng liệu có thay đổi không? Đáng tiếc chuyện đời không có nếu, cũng
không thể quay lại, cho nên cuối cùng anh cũng không có đáp án.

Chỉ biết là nếu sự ra đi không quay lại của cô là tự trừng phạt chính mình và
cũng để trừng phạt anh, vậy thì anh cũng sẽ im lặng gánh vách trách nhiệm
mình nên gánh vác.

Bảy năm dài đằng đẵng trôi qua.

Bảy năm, anh tưởng rằng tình yêu đối với cô trong sự chờ đợi bể khổ khôn
cùng đã phai nhạt, anh tưởng rằng mình đã chấp nhận vận mệnh cô sẽ
không bao giờ trở về nữa, nhưng một đêm tịch mịch không người giống
như hôm nay, cũng là đứng cùng một chỗ, nhìn xuống khoảng không chỉ
cần một ý nghĩ một cái chớp mắt là có thể thả người bay xuống, tâm trạng
bị kìm nén quá mức cuối cùng cũng xé mở một cái khe, thì ra, cho dù là
thời gian cũng không thể đánh lại nỗi nhớ đã sớm thấm sâu vào xương tủy.

Thì ra, khát vọng của anh đối với cô sau bảy năm mảy may không hề thay
đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.