HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 536

loại cảm giác hít thở không thông thật ra so với chìm ngặp trong nước còn
đáng sợ, còn khiến người ta không thể thở được hơn.

Ôn Nhu đã qua Singapore, Chu Lâm Lộ đã chạy tới Macao, rõ ràng biết từ
nay về sau chắc chắn sẽ lẻ loi một mình, không thể lại bất cẩn lạc đường
nữa, bởi vì thế gian ai cũng có lối đi riêng của mình, sẽ không còn ai cứu cô
lên nữa, sẽ không còn ai——ở lâu bên cạnh cô nữa.

Dường như mỗi người đều có thể dễ dàng bỏ cô xuống…..có thể nói yêu
liền yêu, nói đi là đi.

Mọi chuyện rốt cuộc tại sao lại đi tới bước này?

Hình như là anh khăng khăng kết hôn, chỉ vì muốn xem cô có mở miệng
hay không, nếu cô không đến, anh thật sự có thể lấy vợ, mà cô khăng khăng
rời đi, chỉ vì muốn thấy anh có giữ cô lại hay không, nếu anh không đến, có
thể cô sẽ thực sự bỏ đi.

Linh hồn đồng điệu giống như cùng từ một khuôn đúc ra, ngay cả kiêu ngạo
cũng không thua ai.

Rốt cuộc, lần này là nói ra từ miệng anh.

Thì ra cảm giác bị người nói chia tay là yếu đuối và bất lực như thế này,
giống như ngực—nơi mềm nhất trên cơ thể bị người nện cho một quyền
thật mạnh, đến khi đau đến mức mỗi dây thần kinh đều đau, đau đến mức
lục phủ ngũ tạng đều xuất huyết.

Ngoài mặt vẫn hoàn hảo như lúc đầu, vẫn vẽ tranh tỉ mỉ cẩn thận như cũ,
cuộc sống quy luật đến mức thế nào cũng không nhìn ra linh hồn đã vỡ nát.

Thứ hai, Ôn Noãn rời giường không lâu thì nhận được điện thoại.

“Ôn Noãn? Tôi là Cao Phóng, cô có thể đến công ty một chuyến không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.