HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 559

“Bây giờ cậu ấy ở đâu?”

“Biển Celtic gần Ireland.”

Đó là một hòn đảo nhỏ không người cực kì xinh đẹp. Bao quanh đảo là
vách núi cao dốc đứng, từ đỉnh đến mặt đất trải rộng bạt ngàn cây cối, phủ
kín đến nỗi ngay cả ánh mặt trời cũng không thể chiếu vào, thỉnh thoảng có
vài tán lá lớn lộ ra khe hở, cũng tối đen như mực, mù mịt như trong cơn lốc,
làm người ta không thể nhìn rõ được bên trong, cho dù là ban ngày, chỗ sâu
trong rừng rậm thỉnh thoảng truyền tới vài ba tiếng gầm gừ gào rú của thú
hoang, cái loại sức mạnh của thiên nhiên này đánh bạt lá rừng, lan tỏa trong
không trung rừng rậm.

Men vạt biển rừng rậm dần biến thành những lùm cây thưa thớt, những
ngọn cỏ dại xanh biếc phủ trên mặt đất, dưới cỏ dại là những hòn sỏi cứng,
cách lùm cây không xa là một bãi đất trống bằng phẳng, dựa vào những cọc
gỗ cao vút hai met dựng một căn nhà gỗ mới tinh hướng ra mặt biển rộng.

Bờ cát từ nhà gỗ đi về phía trước trăm bước, đi chân trần lên, cảm giác
những hạt cát trắng dưới chân như bột bạc, từng bước khẽ lún xuống, khi đi
đến bờ biển, thoải mái mềm mại nói không nên lời.

Cách đó không xa có một con thuyền đang yên tĩnh đậu trên biển.

Nước biển khi mờ khi tỏ từng tầng kỳ ảo biến đổi thành những màu sắc tươi
đẹp, cát trên bờ trắng thuần, nước biển màu xanh nhạt trong suốt thấy đáy,
sau đó biến chuyển thành một màu xanh lam trong vắt đẹp đến nỗi không
cách nào tả được, trong một mảnh màu lam còn có vài chỗ vì bãi san hồ
dưới biển mà nước tạo thành màu đen sẫm, giữa biển sâu lại càng giống
như một cái hang tăm tối, sóng biển và chân trời cùng tiếp nơi ngoài xa, để
lại một mảnh sương mờ nhưng không thể che khuất tầm nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.