HUYỄN HOẶC CỦA TỘI LỖI - Trang 170

- Bố cho là Alla Xergeevna yêu bố và con, vì thế muốn trở thành vợ

của bố và mẹ kế của con. Vậy mà té ra là cô ấy chỉ mê về việc bố lại trở
thành huấn luyện viên và lại kiếm nhiều tiền để cô ấy có thể trang trải
những thú vui của mình. Bố không thể kính trọng, hơn nữa có thể yêu người
phụ nữ mà sẵn sàng bán mình vì đồng tiền. Con có hiểu không con trai ?

- Con hiểu ạ - Xasha nghiêm trang gật đầu - Alla Xergeevna giống

như mẹ của chúng ta. Phải không ạ ?

- Ang áng như thế - ông bố cười mỉa.
Đấy là câu cửa miệng của Tashkov - lớn và Tashkov con vốn vô cùng

ngưỡng mộ bố mình với nhiều phẩm chất tính cách và thói quen, mượn luôn
cả cái câu "ang áng như thế" của bố.

Khi Xasha lớn lên, Nikolai Vaxilevitch thường bảo con:
- Quan hệ hàng - tiền được gọi như vậy bởi vì phải dùng tiền để mua

hàng tức là cái mà do lao động của ai đó tạo ra. Dùng tiền để mua cảm giác
là đáng xấu hổ và sỉ nhục. Còn nếu bán cảm giác của mình thì còn xấu hổ
và sỉ nhục hơn.

Bài học được Xasha nắm rất vững.
Và sau đó xảy ra một chuyện không ai ngờ. Tiền bạc bỗng đổ xuống

đầu họ. Đầu tiên họ nhận được tin là mẹ cùng với ông chồng nhà văn chết
trong tai nạn xe lửa. Sau một vài tháng có một công chứng viên đến và nói
rằng Alexandr Nikolaievitch Tashkov là người kế vị duy nhất của nhà văn
nổi tiếng Mikhail Fedorovitch Bogatov và trong năm mươi năm tới (phù
hợp với luật về quyền tác giả) - là người có quyền sở hữu tuyệt đối với các
tác phẩm của ông này. Nikolai Vaxilevich tìm cách chống lại và giải thích
cho vị công chứng viên là có một sự hiểu lầm đáng tiếc, rằng Tashkov -
con, lúc đó mới mười chín tuổi, không phải là họ hàng của nhà văn đã quá
cố và rằng ông này hẳn có những người họ hàng. Công chứng viên thậm chí
không cau mày, nói rằng đó là ý muốn của người trao quyền thừa kế. Do lần
kết hôn thứ nhất ông ta quả đã có con gái, nhưng ông ta đã từ cô này vì
những lý do chính trị nào đó. Thế còn vợ thứ hai, mẹ của cậu Alexandr
Nikolaievitch Tashkov, đã được ông rất yêu, và ngần ấy năm ông cắn rứt
lương tâm do việc đã làm khổ thằng bé, bỏ nó bơ vơ thiếu những âu yếm
mẫu tử. Tất cả những cái đó tất nhiên là chuyện tầm phào hoàn toàn và cả
hai Tashkov đều hiểu rằng nếu quả là bậc thầy của ngòi bút có tự hành hạ
mình thì hẳn đã không lấy người mẹ đã quẳng đứa con tám tuổi cho cha nó
trông nom. Chắc là lương tâm của ai đó có cắn rứt thì không phải ai khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.