HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 146

dân nước u tối đi, tàn hại không biết bao nhiêu đời.
Tể tướng hầm hầm:
- Bay đâu, lôi hai thằng khinh vua này ra chém ngay.
Lính xông vào bắt hai nho sinh. Nhưng dân chúng đông quá, bọn lính
không chen lên được. Trương Văn Chất được thể bèn nói lớn:
- Chính ngươi mới là kẻ đạp lên phép Vua. Ngươi lộng hành sắp xếp lại các
lộ, các trấn chẳng tính đến thiệt hại to lớn không biết bao nhiêu mà kể,
miễn sao bóng của ngươì bao trùm thiên hạ. Những người hiền lương như
quan Ngự sử, quan Tổng đốc Hải Đông ngươi cố tình hãm hại. Ô quan như
Đỗ Hối ngươi lại giang tay che chở. Nhưng lưới trời lồng lộng ngươi không
thoát được đâu.
- Lính! Chúng mày đứng trơ mắt ra mà nghe à?
Bọn lính ùa cả vào. Đã có những chỗ xô xát. Sợ dân bị vạ lây, Phan Đức
Vinh khẩn khoản:
- Tạ ơn bà con. Bà con dãn ra, về đi kẻo vạ lây.
Pháp đình như chợ vỡ. Người thì khóc thương hai nho sinh. Người thì
nguyền rủa tên quan tàn bạo. Cái chết của hai nho sinh khiến các trí giả
càng tìm đọc Bách Khoa Thư. Mọi người đều nhận thấy hai nho sinh chết
oan. Tể tướng biết chuyện này sẽ còn rày rà.
Nhà Vua cứ lặng thinh để cho Tể tướng bộc lộ những gì ông ta muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.