HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 174

- Dân nữ không có oan ức gì cả?
Thị vệ sẵng giọng:
- Không oan ức gì mà lại cản đường vào Hoàng cung thì chúng mày điên
rồi, dễ không sợ ngủ trong ngục hay sao?
Sơn Nữ thản nhiêm đáp:
- Sơn Nữ không có tội thì làm sao lại phải ngủ trong ngục?
- Lên mà hỏi Tể tướng.
- Tể tướng to hơn Hoàng hậu à?
- Con ranh này ngang thật, muốn nói gì thì nói đi rồi xéo ngay không nữa
lại trách chúng ông nặng tay.
Sơn Nữ nói rành rẽ:
- Nhà Vua đang nguy kịch, dân nữ đến cứu Vua.
Thị vệ Hoàng cung cười diễu cợt:
- Ba bốn đứa điên vào ngục rồi mà vẫn còn con ranh này điên. Thôi được
để ông bẩm hộ rồi vào ngục chớ có kêu oan. Tên là gì, ở đâu?
- Kẻ quê mùa tên là Sơn Nữ quê ở miền núi cách đây gần hai mươi ngày
đường.
- Đúng là vô công rồi nghề.
Ném lại đằng sau một câu nói như vậy, tên Thị vệ ấy vào bẩm với Thái
giám. Thái giám tâu lên nhà Vua. Nhà Vua đang mê mê tỉnh tỉnh nên Ngài
đã nói:
- Ta thiếu gì Ngự y tài giỏi. Bọn rừng rú làm được gì.
- Dựa vào câu nói của nhà Vua, Thái giám cho Thị vệ Hoàng cung bắt Sơn
Nữ và con gái bác tiều giam vào ngục. Con gái bác tiều khóc lóc trách Sơn
Nữ không nghe lời mình. Sơn Nữ thản nhiên an ủi con gái bác tiều: "Chị
đừng sợ. Việc chị em mình làm có Giời chứng giám."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.