sợi lông non cho nhồng. Nhưng tỉa thế? nào có một chùm lông non rịn máu.
Ba tôi vội đặt con nhồng vào lồng thì nghe giọng kêu hốt hoảng:
- Ba ơi, ba ơi.
Ba tôi đưa tay sờ vào thì thấy con nhồng cứng đơ, lạnh ngắt. Ba tôi đứng
hồi lâu thương tiếc con nhồng. Ba tôi gói con nhồng vào vuông vải trắng,
bỏ theo ba trái ớt đỏ tươi, một nhúm gạo, đen ra gò đặt trên một nhanh cây
keo.
Một năm sau, ba tôi ra thăm chỗ con nhồng. Lúc trở về, thấy hai bàn tay ba
khum khum một cây con. Rồi ba kể, ba ra đến chỗ nhánh cây keo ngoài gò
thì thấy một đàn nhồng đậu kín trên cây keo.
Thấy ba, đàn nhồng bay lên rồi sà xuống bay chật bên ba. Ba vào chỗ đặt
con nhồng nằm thì thấy một cây non đã mọc lên bên nách cành cây keo. Ba
tôi cũng không hiểu loại cây gì, mặc dù ba chơi cây cảnh khá thành thạo.
Ba đem cây về trồng để tưởng nhớ con nhồng khôn ngoan nói tiếng người.
Cây lớn lên trông thấy, nhưng cây không có trái. Nhiều người góp ý đặt cho
cây một cái tên để gọi. Theo ý ba cứ gọi là "cây con nhồng".
Một buổi trưa, vừa ăn cơm xong, cả nhà tôi nghe ngoài sân "cây con
nhồng" cành lá run ào ào như gió dậy. Ba tôi buột miệng.
- ồ đàn nhồng lại tìm về "cây con nhồng".
Trước ngày hòa bình lập lại, bọn giặc kéo xuống đốt cháy làng Cọp Râu
Trắng. Cây con nhồng cháy lá, sém cây, nhưng cành vẫn trơ trơ nguyên
vẹn. Rồi bao nhiêu năm trôi qua "cây con nhồng" vẫn sừng sững không một
vết dao xước, không lằn rựa động vào được. Rễ dưới gốc cây ngày cứ nổi
lên làm đất ở góc ân cứng như đá. Đất làng Cọp Râu Trắng tội gọi là "đất
con nhồng". Đất nhồng nuôi sống "cây con nhồng" để làng Cọp Râu Trắng
sống đời đời.