HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1085

nhạt bỗng bung lên những cánh dài, óng mượt, sáng lấp lánh như hổ phách
trong suốt.

Abalone mỉm cười, qua màu hổ phách của hoa hay là lửa chẳng thể biết rõ
được, màu sắc hoà vào nhau. Tất cả sự sống động bao quanh Abalone. Nụ
cười của Abalone đọng lại trong một khoảnh khắc không thể phai

tàn. Khi mà Ana chợt hiểu ra rằng nàng không thể giết con người này.
Không một thế lực nào có thể chiếm đoạt tự do của chàng trai ấy. Khi mà
nàng ngỡ rằng có thể chặt đứng đôi cánh của Abalone thì cũng là lúc nàng
giật mình tỉnh khỏi giấc mơ và nhận ra sự thực đó là điều không thể.

Abalone nhận ra tất cả chuyển biến trong mắt Reven. Rồi dần dần lửa vút
cao lên, che khuất tầm nhìn.

Abalone chậm rãi quỳ xuống mô đất cao, đưa tay ôm vòng lấy cỏ mượt.
Chàng thở ra một hơi dài, mỉm cười lần nữa rồi nhắm mắt lại. Vào giây
phút cuối cùng mà chàng còn là Abalone, một giọt nước mắt ứa ra từ

khoé mắt, chảy vòng qua khuôn mặt thanh tú, chàng thì thầm :

-Mẹ ...

Xung quanh, dường như lửa cũng mỉm cười.

-----------------------------------------------

-Hoa Xanthorrhoea nở đẹp như truyền thuyết vậy. – Canary nhẹ nhàng nói
rồi quay sang nhìn người đang

đứng bên cạnh - Phải không Adonis ?

Họ đang đứng sau một bụi rậm gần đó, đủ gần để có thể thấy toàn bộ sự
việc nhưng đủ xa để không ai trong số những người kia nhận ra sự có mặt
của họ. Họ đã thấy tất cả, từ lúc Abalone chạy đến cánh đồng cho đến kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.