HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 1291

Prang ngập ngừng hồi lâu như cân nhắc rồi chàng đáp:

-Thôi được. Ta chấp thuận. Ông cũng đến tuổi cần được nghỉ ngơi rồi.

“… và không có sự chăm sóc của con cháu.”, một lần nữa vị tướng già nghĩ
nhưng không nói ra. Thay vào đó, ông cúi đầu tạ ơn rồi chậm rãi quay lưng
bước đi, khi ra đến cửa, ông bị giọng nói của Prang kéo lại.

Phía bên kia căn phòng, vị hoàng đế trẻ với đôi mắt xám, con rể của
Cinnamon, nhìn ông với vẻ thông cảm hoàn hảo của một nhà ngoại giao :

-Về chuyện của Jacaranda, ta thực sự rất lấy làm tiếc.

-Tôi hiểu. – Cinnamon gật đầu rồi khép cửa lại.

“Phải. Vẻ thông cảm hoàn hảo của một nhà ngoại giao chứ không phải của
một người chồng.”

Cinnamon bước xa dần căn phòng mà con gái ông đã chết, lặng lẽ như một
bóng ma trong cái đêm đông huy hoàng ngoài kia…

.

.

—————————————————————-

.

.

.

Sau khi chắc chắn là Cinnamon đã đi khỏi, Canary mới nhẹ nhàng lên tiếng
:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.