HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 40

Nói rồi cô bé lăng xăng dẫn đường, tay xách giỏ nấm tươi. Ana đi theo sau,
cánh tay đọng đầy máu khô từ vết rạch đêm qua. Nàng đưa đôi mắt xanh
buồn thẳm thẳm nhìn cánh rừng Holius, ngay bên kia thôi là Porasitus, quê
hương yêu dấu của nàng, giờ chỉ còn là đống tro tàn dưới vó ngựa cuồng
chinh của tộc người Henki tàn bạo. Hôm qua nàng phải ra đi nhưng nhất
định có ngày nàng phải quay trở về.

Và đó sẽ là ngày tàn của đế chế Henki.

Ngôi nhà tồi tàn của Iala nằm giữa một vườn hoa màu tươi tốt, rau củ khắp
nơi. Trước cửa, một ông lão râu tóc bạc trắng như mây đang ngồi phe phẩy
quạt, chiếc cuốc dựa vào tường bên cạnh. Một lão nông đang ngồi nghỉ

ngơi sau khi làm việc. Êm đềm quá, khác hẳn với Porasitus đêm qua, Ana
ngậm ngùi. IaLa nhanh chóng kể cho ông nghe về Ana. Ông lão mỉm cười
bảo nàng ngồi xuống chiếc giường gỗ ọp ẹp và xem xét vết rạch ở tay, ông
nhăn mặt:

-Một cô gái đẹp như vậy thì không nên để lại vết sẹo trên người. Không sao
đâu, lá thuốc có thể khiến không còn vết sẹo nào cả.

-Không. - Ana cắt ngang - Cháu chỉ xin ông sát trùng để tránh nhiễm bẩn
mà thôi, ông cứ để lại sẹo cho cháu ạ.

-Thật lạ lùng. - IaLa bất giác thốt lên - Chị thật lạ. Chị tên là gì ?

-À…- Ana cố nghĩ ra một cái tên giả - Tên chị là Reven.

-Đó cũng là một cái tên lạ nốt. Chị đến đây làm gì ? Sao mà chị lại bị
thương thế?

-Chị là ngươi dân tộc du mục Keni chuyên nhảy múa kiếm tiền nhưng khi
đi ngang qua vương quốc Porasitus đêm qua chị lạc mất đoàn hát rồi bị
thương khi chạy xuyên qua khu rừng bỏ trốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.