HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 57

năng khát máu trong mỗi người lính và trong trái tim mình trỗi dậy. Máu !
Máu phải rơi xuống dưới lưỡi gươm thì nàng mới hả lòng.

Choang ! Gươm của Ana va vào gươm của Fantom, anh tao đeo một chiếc
mạc nạ bạc lạnh lẽo. Đôi mắt nâu rực sáng nỗi căm thù buốt giá xoáy thẳng
vào Ana, phút chốc làm trái tim nàng đau nhói.

-Đồ tướng quân khốn nạn! Là người Serezan mà lại cúi mình làm thủ hạ
cho dòng giống Henki tàn ác! Ta phải giết mi đề rửa mối nhục cho dân
ngoại tộc.

Fantom quát, vung gươm , một đường rạch sâu hất tung chiếc mũ sắt bảo vệ
đầu của Ana, mái tóc nâu búi cao của nàng bung ra, bồng bềng trên vai
chiếc áo giáp tanh mùi máu. Đúng lúc ấy, giữa chiến sự ác liệt, Fantom ngỡ
ngàng lùi lại, mặt lộ vẻ kinh hoàng, anh lắp bắp:

-An…Ana…

-Mi là ai ?!? –Ana hơi lo lắng vì có kẻ nhận ra mình, nhưng ai chứ? Làm
sao Fantom biết công chúa Anastasia xứ Porasitus có mái tóc nâu ?

-Ta…-Fantom tháo chiếc mặt nạ ra. Phút giây trùng phùng như vỡ tan trong
nước mắt, máu và nụ cười. Nhị

hoàng tử Gan chứ đâu phải ai xa lạ.

-Anh…- Ana tưởng chân toàn thân đổ quỵ xuống. Gan còn sống! Sống rất
khỏe mạnh nữa chứ! Nước mắt ngấn vòng quanh khóe mắt nàng, chực trào
ra. Nhưng Gan tỉnh táo hơn nhiều, chàng nói:

-Chúng ta vờ lùi vào cánh rừng kia tỉ thí riêng rồi hãy nói chuyện, không
nên để ai phát hiện ra thân phận của anh và …của em nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.