HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 8

Gan đang cố tìm cô em Ana xinh đẹp nhưng nghịch ngợm của mình trốn
trong những dãy phòng trang nhã.

Cung điện này được xây bằng đá cẩm thạch trắng, có những hàng cột cao
hình múi khế, thoáng đãng, khắp nơi là phù điêu chạm khắc chân dung một
thiếu nữ trẻ vô cùng xinh đẹp. Mái tóc nàng mềm mại, ôm lấy khuôn mặt
thanh tú, đôi mắt đầy thần khí … công chúa Anastasia.

Gan dừng bước trước bức tượng bằng người thật của em gái mình, chàng
chạm tay lên đôi môi của bức tượng, mắt sáng long lanh một thứ tình cảm
lạ lùng. Không ai có thể khẳng định cụ thể nó là gì, nhưng, có thể cam đoan
rằng một người anh trai không bao giờ nhìn em gái mình như thế.

-Anh! - Một tiếng gọi trong veo vang lên chẳng khác nào tiếng chuông bạc.

Gan giật mình rụt tay lại, vừa kịp lúc cô gái, người được tả trong tất cả các
bức tượng và tranh ở cung điện này, xuất hiện ở cuối căn phòng rộng lớn.
Gan lập tức nở một nụ cười trìu mến, chứa chan yêu thương:

-Ana, anh tìm em mãi.

-Có chuyện gì vậy, anh? - Ana tung tăng chạy quanh anh trai, rực rỡ và rạng
ngời như một tia nắng hiếu động của mùa xuân.

Những lọn tóc màu nâu hạt dẻ gợn sóng mềm mại rủ xuống vai, nàng nở nụ
cười xinh đẹp và hướng đôi mắt sáng ngời về phía người đối diện. Ở cạnh
nàng những bức tượng và phù điêu trở nên thô cứng và dường như hơi ghen
tức.

Làm sao chúng có được đôi mắt long lanh nhường ấy ?

Làm sao chúng có được nụ cười e ấp như đoá hoa hồng vừa hé nở buổi ban
mai kia ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.