HUYỀN THOẠI TÀU KHÔNG SỐ - Trang 183

Đêm 29 tháng 2 năm 1968, khi vào đến hải phận Khánh Hòa, tàu chúng tôi
bị ba tàu chiến mà sau nay mới hay rằng đó là tàu Ngọc Hồi, tàu HQ12, tàu
HQ617 và bốn tàu khác thuộc duyên đoàn 25 bao vây. Nó muốn bắt sống
tàu ta. Anh Phan Vinh có ý định đưa tầu xuyên vào đội hình tầu địch, phá
vòng vây, nhưng rất không may cho chúng tôi là, vào thời điểm ấy, anh Vũ
Long An báo cáo rằng, máy đã hỏng nặng. Việc đột kích ra khơi không
thành. Lúc này đã là hai giờ ngày mồng một tháng ba. Tàu cách bờ hai trăm
mét, anh Vinh phát lệnh cho tử sỹ và thương binh rời tàu. Số còn lại, cài kíp
nổ, phá tàu. Lúc đó anh Vinh, anh Thứ đã bị thương nặng, nhưng vẫn chui
vào khoang máy đặt giờ nổ…”

Anh Lê Duy Mai kể: “Nhận lệnh thuyền trưởng, tôi mở van khí ép bơm
xuồng cao su để anh em thương binh đưa tử sĩ vào bờ. Ở lại tàu chiến đấu
lúc ấy có thuyền trưởng Phan Vinh; anh Mai Văn Khung, phụ trách hàng
hải; anh Thứ, anh Long An, anh Trần Lộc phụ trách máy; pháo thủ Nguyễn
Văn Phong; anh Hà Minh Thật phụ trách DKZ, và tôi thợ điện. Đã bao năm
rồi, nhưng tôi vẫn không sao quên được mệnh lệnh cuối cùng lúc đó của
thuyền trưởng Phan Vinh: “Đánh bộc phá tại tàu!”. Đánh bộc phá tại tàu!,
đồng nghĩa với hy sinh con tàu bằng lượng thuốc nổ hơn 100 ki lô gam mà
chúng tôi đã cài sẵn. Nhận lệnh, anh Thứ, anh Long An, anh Hà Minh Thật
vội đến các vị trí đã phân công, điểm hỏa. Tôi thốc xuống cầu thang, vào
khoang máy và gặp anh Trần Lộc ở đấy. Thấy đầu anh quấn băng trắng, tôi
nói: “Anh bị thương, tôi thay anh đánh bộc phá khoang máy sau”. Tình hình
hết sức hiểm nghèo, nhưng thuyền trưởng Phan Vinh, dẫu lúc đó đã bị
thương, vẫn bình tĩnh đi kiểm tra và động viên anh em. Đến khoang máy
sau, anh hỏi: “Chắc ăn chưa?”. Tôi đáp: “báo cáo, chắc!”. Đèn tín hiệu điểm
hỏa bật sáng, chúng tôi rời tàu. Khoảng hai giờ ba mươi phút ngày mồng
một tháng ba, một cột lửa bùng lên. Sức công phá của một tấn thuốc nổ chặt
con tầu ra làm hai, một nửa chìm xuống nước, nửa còn lại văng lên núi. Sau
phút bàng hoàng, địch gọi pháo từ biển bắn vào, gọi máy bay trên trời bắn
xuống. Rồi cho lính đổ bộ lên bờ. Chúng tôi chia làm hai tốp, tốp một do
thuyền trưởng chỉ huy. Anh Vinh, anh Thứ và các anh trong tốp này chỉ có
súng AK và lựu đạn, nhưng đánh trả quyết liệt. Địch phải tăng viện binh.
Trời chưa sáng rõ, lính ngụy, lính nam Triều Tiên từ trực thăng đổ xuống, từ
biển mò lên. Chúng rải quân khắp núi Bà Nam. Anh Vinh, anh Thứ và các
anh ở tốp đó xoay trở bắn đến viên đạn cuối cùng và tất cả hy sinh... Tốp
thứ hai, do Thuyền phó Đoàn Văn Nhi chỉ huy. Tốp này gồm có tôi tức thợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.