HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 437

HUYỀN TRUNG MỊ

Vưu Tứ Tỷ

www.dtv-ebook.com

Chương 45

Lệnh chủ bận rộn gì à, một lời dĩ nhiên khó nói hết.

Chàng ngồi trên điện, nói đi nói lại với hai sứ giả kia: “Bổn đại vương

chọn được Minh hậu rồi, và không hề có ý định cưới thiếp. Tôn sứ đã cất
công đến tận đây, nhưng cảm phiền dẫn người về đi, không thì hãy hỏi
thăm thành chủ nhà các ngươi, nếu họ chịu rước vào, vậy các bên đều vui
vẻ rồi. Dù sao trước mắt hai bên vẫn chưa có tình cảm, mấy cô đó cũng đâu
nhất thiết phải gả cho ta… Còn hai phần sính lễ kia, cứ coi như là quà ta
tặng, đa tạ họ vặn dạm khổ ải đến Yểm Đô thăm ta.”

Hai vị sứ giả ở Vũ Sư Thiếp và Trung Dung nhìn nhau, trên mặt lộ ra

nụ cười nước đôi.

Nói thật, hai món lễ vật kia chẳng hiếm lạ gì. Lệnh chủ hẳn là một

người thực tế và theo chủ nghĩa sống qua ngày, nên đặt mục tiêu khá rõ
ràng, Yểm hậu tương lai không thể chỉ biết ăn uống vui đùa mà phải thành
thạo món nào đó, ví dụ như khâu vá hay hấp bánh gì đấy. Vì vậy thứ chàng
để lại thành Vũ Sư Thiếp là bảng màu phổ biến khắp Sát Thổ, và ở thành
Trung Dung là cái muôi tinh vi đến độ có thể tự lọc nước. Thành chủ hai
nơi đó có dạo còn hoài nghi, không phải chàng muốn kết hôn mà là tuyển
thợ may và đầu bếp.

Do chẳng ai có duyên đến cửa thỉnh cầu, hai món lễ vật toàn bị nhét

trong góc, bụi bẩn bám đầy một lớp, không lục soát kỹ thì gần như chẳng
tìm ra. Thời gian trước bỗng được tin tức thành chủ Sâm La gửi, họ cho
rằng lệnh chủ sẽ nhanh chóng lấy lại sính lễ, không ngờ đã hai ba tháng trôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.