HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 113

Chấn Y nhíu mày, vẻ mặt có phần oán giận, “Trên đường đi sư tỷ ăn

nhiều chuột đồng thế rồi còn gì, hiếm chi chút thịt vụn này? Chỉ có một cái
bánh, dĩ nhiên phải hiếu kính với sư phụ trước.” Nói rồi y đứng lên, phất
tay áo đi ra khỏi động.

Núi Cửu Âm là nơi tập trung nhiều yêu quái nhất ở Phạn Hành Sát

Thổ, vì đây là nơi cực âm nên không có nam yêu đặt chân vào, thế nên nó
thành ngọn núi nữ yêu đúng như cái tên. Thế núi không đứng tách biệt mà
kéo dài thành dãy, cao lớn nguy nga, bị che khuất trời đất vốn âm u càng
thêm tối tăm hơn. Đứng trong sơn cốc nhìn ra xa, sương mù quấn quýt giữa
núi non trùng điệp, thỉnh thoảng lưng chừng núi sẽ xuất hiện một ngọn đèn
xanh chậm rãi khoan thai di chuyển xuống núi… Thế giới bên kia như một
thế giới khác, không thể chạm đến.

Trong núi rất yên ả, ngay đến một cơn gió cũng không có. Chấn Y

chắp tay đứng trên tảng đá nhô ra, hơi lạnh trong không khí phả vào mặt,
dù xiêm y trên người có tầm thường đến đâu, thì khi khoác lên người y vẫn
không vùi lấp được khí chất vương giả. Y nheo mắt nhìn về nơi xa, ánh mắt
thâm thúy và dứt khoát, có mục đích rõ ràng. Vô Phương giả vờ ra ngoài đi
dạo, đứng bên cạnh quan sát y, y phát giác thì quay đầu sang nhìn nàng,
thần sắc mặt dần dịu dàng hẳn đi.

“Ngươi muốn đi săn thú sao?” Nàng vòng tay áo hỏi: “Chỗ này không

so được với bên ngoài, con nào bắt được cũng đều thành tinh cả rồi.”

Nhưng y lại đáp một nẻo: “Từ Ô Kim Sát Thổ đến Phạn Hành Sát Thổ

đều không giống Trung Thổ. Yêu quái ở đây giống người, mà người ở
Trung Thổ lại như yêu.”

Câu nói này đầy ẩn ý, có thể thấy là người còn vướng mắc chuyện cũ.

Vô Phương hỏi: “Ngươi nhớ nhà à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.