HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 119

Cù Như tính khí bộp chộp, may đi theo nàng nên mới chẳng hề gì, còn nếu
thả ra ngoài thì e là đã đắc tội với người cả thiên hạ rồi.

Nàng đã xin lỗi thay đồ đệ thì Lộc Cơ không so đo nữa, chỉ nói:

“Trước đây khi vào cửa là nhờ Cù Như cô nương hướng dẫn, ta nợ ân tình
đó nên nghe đôi câu nặng lời cũng chẳng là gì. Diễm cô nương đến đây vì
có việc phải đi qua núi Cửu Âm sao? Vào Phạn Hành Sát Thổ đã báo cáo
với lệnh chủ Yểm Đô chưa?”

Vô Phương cảm thấy kỳ lạ, “Ta tới núi Cửu Âm là có chuyện phải

làm, vẫn chưa kịp đến Yểm Đô. Ai đến địa giới nơi này đều phải bái kiến
lệnh chủ trước à?”

Lộc Cơ gật đầu, “Cả năm nghìn do tuần từ Nam chí Bắc nơi này đều

do ngài ấy cai quản, vào miếu lạy thần là quy tắc cũ rồi. Có điều cũng
không cần gấp gáp lắm, dạo này Yểm Đô đang chuẩn bị đón chuyện vui
nên rất bận. Hôm trước ta có nhìn từ xa, toàn bộ cửa đều có giăng lụa đỏ,
kiệu hoa cũng được chuẩn bị xong rồi, nghe nói ngày đón dâu là trong hai
ngày nay. Cũng không biết là cô nương nhà nào xui xẻo tám đời mới phải
gả cho lão yêu vạn năm kia nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.